Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thì tức giận đến mất hết lý trí, hất mạnh cánh tay bám chặt lấy mình của Chân Chân, suýt nữa vung tay tát cô ta một cái.
Nhưng khóe lại bất ngờ bắt gặp bóng dáng tôi.
Trong anh lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng xen lẫn cảm giác lại được thứ mất.
Anh hạ tay xuống, giống thuở thiếu niên, mỗi lần tôi đều sẽ chỉnh lại quần áo thật ngay ngắn, để bản thân trông chỉn chu nhất tôi.
mỉm cười, chạy nhanh về phía tôi:
“Hạ Hạ, lâu quá không gặp, em đến anh à?”
5
anh run nhẹ, mang theo niềm vui mừng khôn xiết.
So với vui mừng của anh, tôi lại vô cùng bình thản.
“Đúng là lâu thật.”
Anh nghĩ tôi trách ba qua anh không liên lạc, nên vội vàng giải thích:
“Hạ Hạ, đây anh định đến em, chỉ là…”
Anh lại liếc Chân Chân vẫn đứng đó, trừng tôi đầy tức tối.
Nghiến răng nói:
“Tất cả là tại người đàn bà này. Cô ta mới sinh xong chưa đầy một bỏ thuốc tôi, lại mang thai lần nữa, khiến anh không đến em ngay.”
“Hạ Hạ… bây giờ anh ly hôn với cô ta . Em quay về đi, anh rất nhớ em.”
Ánh anh tôi, không còn khinh miệt chán ghét của ba , thay vào đó là nhiệt tình, yêu thương thuở ban đầu.
Chân Chân cảnh này, ánh lập tức lóe lên ác ý không hề che giấu.
Cô ta sải bước đến gần, châm chọc:
“Cô Thịnh, cô ế đến mức nào vậy? lại thèm khát chồng người ta suốt ba liền. Cô có tôi có một trai một gái, bọn trẻ bây giờ còn nói không?”
“Hay là… vì cô không sinh được con, nên thích làm kế của con người khác?”
“Cô im miệng!”
Chưa kịp để tôi mở lời, sắc Thì phủ đầy tức giận, quát thẳng vào cô ta:
“Người phá hoại tình cảm của tôi chính là cô. Cô dựa vào cái gì nói cô ấy thế? Về khoản không xấu hổ, ai sánh nổi với cô?”
Sắc Chân Chân khi trắng bệch, khi lại tái xanh vì tức.
Còn tôi… chỉ nhàn nhạt liếc anh một cái.
Ba , khi anh ta mở miệng đòi ly hôn với tôi,anh ôm chặt Chân Chân, che cô ta ra sau lưng, sợ tôi sẽ làm cô ta bị thương.
Thậm chí, khi Chân Chân vừa khóc vừa nói sẵn sàng bỏ đứa rời đi,anh lập tức hoảng hốt ôm lấy cô ta, dịu dàng trấn an cảm xúc kích động của cô ta:
“Em đứa , anh đều muốn. Có anh ở đây, sẽ không ai làm hại được con em.”
“Anh sẽ ly hôn với cô ta, cho con em một gia đình hạnh phúc.”
Với cô ta, anh nói thế.
Còn với tôi, anh lại nói — đợi đứa sinh ra, anh sẽ tái hôn với tôi.
Trái tim anh… nói lớn thì lớn, nói nhỏ thì nhỏ.
Nó có cùng lúc chứa người, nhưng lại chẳng một lòng một dạ với bất kỳ ai.
“Thôi, các người đừng cãi nữa. Con tôi còn ở nhà đợi, tôi không rảnh tiếp chuyện.”
Tôi bình thản lùi lại một bước, nói xong liền định rời đi.
Thì nghe vậy, lại tưởng tôi cớ để thoát thân,
thậm chí còn cười nói:
“Vậy để anh đi cùng em, vừa hay anh muốn xem ‘đứa con’ em nói.”
chữ “đứa con” được anh ta nhấn rất nặng, mang theo vài phần chế giễu.
Tôi không hiểu nổi.
Chẳng lẽ lời tôi nói lại rẻ đến mức anh ta không tin?
Tôi anh, nhạt nhẽo:
“Con tôi nhát người, không gặp được người lạ. Lần sau… nếu có dịp.”
“Hạ Hạ, đừng làm loạn nữa. Anh em chẳng có đứa con nào cả.
Anh em khó chịu vì anh có đứa con, nhưng em yên tâm, anh nói rõ với .
Từ nay, sẽ chỉ có một người là em.”
anh mang theo ý thương lượng:
“Hoặc nếu em chưa từng chăm sóc nên không có tình cảm,
thì ta có nhận nuôi thêm một em , coi con ruột, nuôi nó từ nhỏ đến lớn.”
Nghe đến đây, tôi bật cười.
Tôi còn có con ruột của mình không nuôi, cớ gì phải nuôi con của người khác?
6
Tôi vừa định mở miệng nói, thì nhân viên cửa hàng bên cạnh đổ rác bỗng tôi.
Cô ấy sáng rỡ, chạy ngay tới:
“Cô Thịnh, cuối tuần này Đại Bảo Tiểu Bảo có tới bơi không? Để tôi chuẩn bị .”
“Có chứ. Tôi có sẽ bận, đến lúc đó sẽ nhờ bạn đưa đứa qua.”
Tôi mỉm cười đáp.
Sắc Thì lập tức trắng bệch,anh tôi với vẻ không tin nổi:
“Cái gì… Đại Bảo, Tiểu Bảo gì cơ?”
Nhân viên cửa hàng đầy vẻ ngạc nhiên:
“Là con của cô Thịnh chứ ai. Một trai một gái, đáng yêu cực kỳ. Tôi chưa từng gặp đứa trẻ nào đáng yêu đến thế.”
Những lời này chẳng khác nào một tiếng sét xé toạc bầu trời, giáng thẳng xuống người anh ta.
Thì run rẩy, khó tin hỏi:
“Em… em thật có con ?”
“Bao nhiêu tuổi ?”
“Là… là con của anh sao?”
Anh ta hỏi liền mấy câu liên tiếp.
anh càng lúc càng run,trong đó còn xen lẫn kích động rõ rệt.