Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g0gXRoW4H
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Buổi sáng mở cửa biệt thự
Không ngờ bắt gặp một đàn ông ăn mặc chỉn chu đang kéo vali lướt qua cổng
Không ngờ đó là mối tình đầu chia tay năm năm — Phong Mân
Nghĩ đến lần chia tay từng hổ ê chề thế nào lập tức định đóng cửa rút lui
mắt quá thính thoáng thấy là gọi giật ngay sững sờ bước tới:
“Em… em sống ở đây”
Giọng điệu rõ ràng mang theo sự khó tin như thể xứng để sống trong nơi
Tôi nhếch môi lạnh:
“Sao Không chắc”
Anh định gì đó thì trong nhà vang lên tiếng bước chân
Từ tầng hai một đàn ông trung niên – đầu hói bụng phệ – chậm rãi xuống
Sắc mặt Phong Mân lập tức tối sầm
“Đó là ai Em lấy chồng ”
Tôi im lặng chẳng trả lời
Gương mặt lạnh như băng trong tích tắc
“Khúc Tiểu Du em thật bản lĩnh Chỉ để sống ở khu biệt thự đắt đỏ nhất thành phố đến cả heo già em cũng lấy ”
Nói xong kéo vali thèm đầu thẳng về phía căn biệt thự ở cuối đường
Hóa … Phong Mân cũng sống trong khu biệt thự
Phía giọng cung kính của quản lý bộ phận kỹ thuật vang lên:
“Tiểu thư máy tính chủ làm hỏng đã sửa xong Tôi xin phép công ty Nếu cô gì cần cứ bảo quản gia liên hệ”
Tôi khẽ gật đầu ánh mắt dõi theo bóng lưng cao lớn của Phong Mân đang xa dần
Người đàn ông năm năm gặp… lưng vẫn thẳng tắp như xưa nhưng lời thì đã sắc bén và độc địa hơn nhiều
Tôi siết nhẹ bàn tay trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp— phần lặng lẽ phần chua xót mà cũng chẳng thiếu vị mỉa mai
Kẻ từng chê nghèo giờ thành hàng xóm “hàng hiệu” đấy…
2
Năm năm
Chúng vốn đã sắp gặp mặt hai bên gia đình bàn chuyện cưới xin
đúng lúc đó bảo thể đừng kết hôn vội
Dự án ở nước ngoài của công ty mới thành lập đang gặp trục trặc vài tháng
Chờ khi mọi chuyện thỏa hứa sẽ cho một hôn lễ thật linh đình
Tôi hỏi phụ nữ hôm qua nhào lòng cửa công ty là ai
Càng hỏi tại là công tác mà thực chất là đưa cô nước ngoài chữa bệnh
Anh lừa biết chứ lúc chỉ vô thức đưa tay chạm nhẹ lên bụng
Nghĩ đến việc hôm qua phấn khích đến mức chạy đến công ty chỉ để cho một “tin vui”…
thứ nhận là một cảnh tượng khác gì một cái tát mặt
Tôi bật gật đầu đồng ý với đề nghị trì hoãn đám cưới của
“Vừa em cũng kết hôn nữa Anh nghèo quá Có cố thế nào cũng cho em cuộc sống em Chia tay ”
Chúng kết thúc trong im lặng và lạnh lùng như thế đấy
Năm năm trời liên lạc
Tôi cứ tưởng việc bất ngờ chạm mặt Phong Mân ở khu biệt thự hôm qua đã là nghiệt duyên đời
Nào ngờ…
Sáng hôm dắt con khỏi cửa thì —đang chạy bộ phía — đột ngột đuổi theo
Nghĩ đến đứa trẻ hiếm khi luống cuống như vô thức kéo con trai nép lưng
Không hiểu hành động đó khiến Phong Mân như nổi cơn thịnh nộ
Vừa thấy đứa bé bốn tuổi bên cạnh sắc mặt Phong Mân lập tức thay đổi đen như trời sắp mưa
“Xấu thật Vừa đã biết là con em”
Tay khựng chẳng hiểu buồn
“Ừ chịu thôi Ba nó quá mà”
Anh như sực nhớ tới quản lý bước từ biệt thự nhà hôm qua sắc mặt càng thêm khó coi liếc đứa nhỏ bằng ánh mắt thiện cảm:
“Nó mấy tuổi ”
“Bốn tuổi”
Phong Mân ngày xưa luôn khen là lạnh lùng tự chủ chẳng để cảm xúc lộ ngoài
Vậy mà giờ đây thay đổi sắc mặt chỉ trong một nốt nhạc:
“Mới chia tay xong đã lấy chồng khác ngay ”
Tôi bình thản như
“Ai biểu giàu chỉ cần gật đầu là kết hôn liền tay chẳng bắt đợi”
Phong Mân ánh mắt lạnh như băng
“Vì tiền em ngại cưới một lão tuổi gấp đôi ”
Tôi nhún vai mỉm thản nhiên:
“Thì càng chứ Sớm muộn gì cũng thành quả phụ kế thừa tài sản cả mớ lời quá còn gì”
Lần Phong Mân vẻ thật sự làm cho sốc nên lời
Môi mấp máy một lúc lâu cuối cùng chỉ nghẹn một câu:
“Khúc Tiểu Du giờ ngờ em thực dụng đến mức Em đúng là diễn giỏi thật”
3
Bé con ngẩng đầu vẻ mặt ngơ ngác :
“Mami ơi chú trông giận dữ giống hệt… Tiểu Phồng”
Tiểu Phồng là con cá nóc mà con trai nuôi trong bể mỗi lần tức giận là phồng lên như bóng bay
Tôi suýt phì
Năm năm gặp khả năng kiểm soát cảm xúc của Phong Mân thật sự… lao dốc phanh
“Bảo Bảo ngoan chú đó là ‘chú kỳ cục’ Sau gặp thì đừng thèm chuyện”
Bảo Bảo lập tức gật đầu ngoan đến phát sáng
“Chú chê con con chơi với chú Con rõ ràng là dễ thương nhất thế giới cơ mà”
Tôi bật —cái kiểu ghi thù vụn vặt mà giống… ai đó ghê
Nửa tháng liên tục chạm mặt Phong Mân
Khi dắt con ngoài đang chạy bộ gọi điện dặn thư ký mua du thuyền bảo biển câu cá
Anh lái chiếc siêu xe tiền tỷ phóng vèo qua gió lướt qua mang theo mùi nước hoa xa xỉ
Có hôm còn chặn ngay cổng biệt thự chìa cổ tay khoe chiếc đồng hồ nạm kim cương giá hơn năm trăm triệu:
“Giờ mới tan làm ”
Tôi điềm nhiên đáp:
“Rồi Anh ý kiến gì ”
Phong Mân nhíu mày sắc mặt sa sầm:
“Hồi em nếu cưới thì nhất định sẽ làm chỉ sống sung sướng như bà hoàng thôi mà
Chẳng ‘ ’ là tổng giám đốc của QH – tập đoàn top 10 cầu lương năm mấy chục tỷ
Sao để em làm kiếm tiền”
Tôi suýt khựng mất mấy giây mới kịp hiểu —
Cái ‘’ trong lời là chồng tưởng tượng mà chính tự biên tự diễn
“Lúc đó thật quá ngây thơ Đến khi đưa tay xin tiền mới hiểu… phụ nữ vẫn nên tự kiếm tiền thì hơn”
Tôi nhạt ánh mắt phần bất lực
Phong Mân hiểu tức giận như thể giận thay buột miệng đầy trách móc:
“Em hối hận Giờ giàu hơn gấp mấy lần Nếu năm đó em lấy tuyệt đối sẽ để em vất vả vì tiền như thế ”
Tôi nhẹ nhàng gật đầu:
“Hối hận chứ chuyện đến nước … dù giàu đến tiền của cũng chẳng còn là của em nữa”
Anh suýt gì đó môi mấp máy thôi
Cuối cùng chỉ lặng lẽ thật lâu… xoay bước
4
Không rõ cuộc trò chuyện lần đã khiến Phong Mân cảm thấy “thỏa mãn” điều gì đó
Dù vẫn đưa con học như thường vẫn làm đúng giờ mà—lạ thay— gặp thêm lần nào nữa
Cứ thế một tháng lặng lẽ trôi qua
Hôm mẹ nhờ cùng — từ nước ngoài về—tham dự một buổi tiệc từ thiện
Khi khoác tay bước hội trường ánh mắt đầu tiên bắt gặp chính là của… Phong Mân
Anh thấy khoác tay một đàn ông lạ vẻ mặt lập tức biến sắc
Ly rượu trong tay siết đến mức rạn cả mặt kính
Cạnh là một cô gái xinh mặc váy trắng trông dịu dàng và đầy ngọt ngào
Vừa thấy cô lập tức lộ vẻ cảnh giác nhanh chóng khoác chặt tay Phong Mân như sợ mất yêu
Tôi chỉ lạnh nhạt nhếch môi
Đến thêm một giây còn thấy phí thời gian
Lúc đang đường vệ sinh Phong Mân bất ngờ chặn
Tiếng vang lên bên tai trầm thấp đầy giận dữ:
“Khúc Tiểu Du em hết thuốc chữa Em thiếu tiền tới mức đó ”
Không rõ là vì quá gần là… quá dễ mềm lòng
Hơi thở nóng hổi của lướt sát tai khiến sống lưng lạnh toát đôi chân bỗng chốc mất khống chế run rẩy
Đầu óc bỗng chốc trống rỗng
Chỉ nhớ đã buột miệng đáp :
“ tiền là thứ tuyệt vời nhất đời Nó sẽ bao giờ phản bội ”
Không hiểu câu đó khiến Phong Mân giận đến mức gần như run
Không khí lặng một lúc lâu cùng lạnh lùng mở miệng:
“Khúc Tiểu Du em đúng là giỏi che giấu Yêu bốn năm mà từng thấu con thật của em”
Tôi nhớ đến cô gái váy trắng đã cùng ở buổi tiệc…
Cũng đáp một câu:
Phong Mân yêu bốn năm cũng từng biết một cô bạn thanh mai trúc mã thân thiết đến
Lần đó Phong Mân thực sự biến mất khỏi thế giới của
Tôi cũng thời gian để nghĩ ngợi nhiều
Dự án lớn phụ trách phê duyệt lập tức cuốn kế hoạch triển khai bận đến mức chẳng còn thời gian chơi với con trai
Điều khiến thấy phiền nhất gần đây là…
cứ liên tục lạ gửi lời mời kết bạn