Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Hôm sau, tôi dậy hơi muộn.
Vừa mở mắt ra đã thấy Tạ Yến Trì đang rón rén chỉ đạo chuyển quần áo, phụ kiện trong phòng thay đồ của tôi.
Tôi nhíu mày, trừng mắt nhìn anh:
“Anh đụng vào thứ đó ?”
Tạ Yến Trì mặt lạnh núi băng, vẻ mặt đầy chính nghĩa:
“Anh đang dọn chỗ để sắp xếp món em thích – quần áo, túi xách… trang trong phòng, lát nữa anh bảo tháo . Em thích cứ chọn lại. Cả vườn hướng dương ngoài kia, nếu em không thích, thể đào để em trồng loài hoa em thích.”
Tôi đến mức muốn nổ tung, kiểu đến độ thể bay thẳng lên trời rồi nổ tung pháo hoa.
Tất cả những thứ đó đều những thứ tôi thích.
Tôi đã tốn không bao nhiêu tâm sức để sắp xếp, trang .
Vậy giờ anh mất , chỉ vì “ phụ nữ mới gặp vài lần” đòi tháo bỏ .
quá đến mức tôi cười khẩy:
“Không đâu. Chẳng tất cả những thứ này do anh thích sao?”
Tạ Yến Trì trả lời không nghĩ ngợi:
“Không đâu, anh không th…”
Ánh mắt tôi trở nên nguy hiểm:
“Ồ, ra ‘chim hoàng yến’ trước của anh thích à?”
Dù ngoài mặt lạnh lùng, nhưng Tạ Yến Trì vẫn quan sát đỉnh.
Anh vội vàng lắc đầu liên tục:
“Không không không, anh thích!”
Chờ đúng câu đó.
Tôi moi ra từ trong tủ một bộ vest đen lace, quăng anh :
“Anh yêu à, em ngay anh thích . vào , chuẩn bị .”
“Không… , ăn nghiêm túc.”
“Vest đen không nghiêm túc?”
“…”
Tạ Yến Trì mặt lạnh tiền, lừ đừ nhận lấy bộ đồ.
Trước kia khi tôi trang biệt thự, Tạ Yến Trì đã chẳng vui vẻ.
Tôi lăn lê vất vả nguyên đêm, eo suýt gãy mới giữ lại này.
Giờ mất rồi, anh lại tưởng đổi, đòi dỡ bỏ .
Mơ !
Dù đổi, anh vẫn bộ vest này tôi!
14
Tại bàn ăn sáng.
Tôi thong thả nhấm nháp cháo bổ dưỡng do dì Trương nấu.
Tạ Yến Trì ngồi đối diện, cứ kéo kéo tay áo không quen.
Anh cau mày, khẽ giọng:
“Thật sự à?”
Tôi nuốt miếng cháo, chậm rãi nói:
“Không cũng , ban nãy em định hôm nay gặp anh Vương bàn chuyện ly hôn, nhưng giờ tâm trạng không tốt, chắc thôi vậy.”
“Đừng đừng đừng! Anh , anh ! Anh tiện thể với em bàn chuyện ly hôn luôn!”
Vì sự nghiệp “lên chính thức”, Tạ Yến Trì buông tay áo, không đụng tới nữa.
Tôi liếc anh một , bực mình mắng:
“ , tiểu tam vênh váo thế, anh liêm sỉ không đấy?”
Tạ Yến Trì ngay từ con sư tử tuyết oai phong biến thành con chim cút, khí thế xẹp xuống thấy rõ.
Thế vẫn bày ra vẻ chính nghĩa:
“Chẳng qua anh gặp em muộn hơn , chuyện này đâu thể trách anh .”
“Không trách anh trách ông Vương nhà tôi à?”
Tôi chịu không nổi kiểu vừa cao ngạo vừa đạo đức giả của anh , chỉ tay mắng ngược lại.
“Vậy … đưa anh ấy thêm tiền chứ ?”
Tôi trợn mắt, khẽ ho một tiếng:
“ đấy, đưa nhiều vào. Anh Vương nhà tôi thương tôi lắm luôn.”