Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Xung quanh vang lên những cười khúc khích, sắc mặt Tô Đình ngay trở nên khó coi.

Nhìn vẻ mặt sắp ngất đi của cô ta, tôi không những không lên bênh vực ngược lại, còn cầm ly rượu, đứng một bên cười không cười nhìn cô ta mất mặt.

Giữa những cười nhạo của mọi người, sắc mặt của bố tôi sầm xuống.

bố tôi nổi giận không một ai đứng ra giải vây – gia sản nhà họ Tô sớm đã ông ta phá sạch, trong khi nhà ngoại tôi mấy năm nay biết nắm bắt thời cơ, vươn lên trở thành tầng lớp thượng lưu ở Kinh thành.

Mọi người đến dự tiệc mừng tôi đỗ đại học cũng là nể mặt mẹ tôi.

Bố tôi lại ngang nhiên dắt con riêng đến ép mẹ tôi nhượng bộ trước mặt bao người, dù có là vì muốn hợp tác ăn với mẹ tôi , cũng chẳng ai muốn nói giúp ông ta một lời.

Tôi đứng một bên xem Tô Đình nhục gần đủ mới thong thả đặt ly rượu xuống, vỗ vỗ tay.

Vệ sĩ đứng canh ngoài cửa vào nhà, mỗi người một tay lôi cô ta đang mềm nhũn trên mặt đất dậy.

Tôi trước tiên mỉm cười xin lỗi các vị xung quanh: "Thật ngại quá, công tác an ninh của bữa tiệc lần không được chu đáo, để mọi người phải chê cười ."

Nói xong, tôi ra hiệu bằng mắt cho vệ sĩ, họ hiểu , xốc Tô Đình đang không ngừng giãy giụa lên đi ra ngoài, cuối cùng ném cô ta ra khỏi biệt thự nhà họ Tô.

Bố tôi mặt mày tái mét nhìn cảnh cũng đành bất lực, chỉ có thể sa sầm mặt mũi ném vỡ ly rượu trong tay, một mình rời khỏi bữa tiệc.

Trong khi , mẹ tôi ngồi ở ghế chủ tọa, từ đến cuối đều giữ vẻ mặt hiền hòa, mỉm cười nhìn tôi xử lý Tô Đình.

khi bữa tiệc kết thúc, tôi thay bộ lễ phục lộng lẫy, mặc vào một sườn xám thanh lịch, búi tóc lên tùy được người hầu dẫn đến .

Trong , bố và mẹ tôi ngồi đối diện nhau, trên sàn nhà là Tô Đình vừa ném ra ngoài đang quỳ gối, cô ta mặc một váy trắng, ra vẻ đáng thương lau nước mắt.

tôi xuống, mẹ vẫy tay gọi tôi đến ngồi cạnh bà.

Mẹ tôi nhìn Tô Đình đang quỳ trên đất, thờ ơ hỏi: "Cô muốn vào nhà họ Tô đến vậy ?"

Tô Đình vội vã gật , vừa định tiếp tục cầu xin thì không ngờ mẹ tôi lại đồng ngay:

"Đương nhiên là được."

Nói xong, mẹ tôi nheo mắt lại, khóe miệng cong lên một nụ cười, "Nếu cô muốn, ngày mai tôi sẽ mở họp báo, nói cô là con ruột của tôi."

Trong mắt bố tôi thoáng một tia kinh ngạc, vừa định ngăn cản thì Tô Đình đã vội nói:

"Con đồng , con đồng ạ!"

Mẹ tôi nghe vậy, nheo mắt quay sang bố tôi: " nó cũng không phải con ruột của tôi. Nếu muốn tôi nhận nó, những thứ bố anh để lại cho con tôi trong di chúc năm , anh phải trả lại không thiếu một xu."

Trong phút chốc, không khí trong trở nên căng thẳng.

Bố tôi nghiến răng nhìn mẹ, mẹ tôi vẫn giữ thái độ bình thản, nâng tách trà lên nhấp một ngụm.

Tôi cụp mắt xuống, không nói một lời.

Năm ông nội bố tôi bất tài nên đã đứng ra sắp đặt cuộc hôn nhân thương mại với mẹ tôi.

Mẹ tôi là người có năng lực xuất chúng, chỉ là gia có phần kém hơn một chút.

Còn tôi được thừa hưởng sự thông minh của mẹ, rất được ông nội yêu quý.

Ông thậm chí còn muốn vượt bố tôi để giao lại gia nghiệp trực tiếp cho tôi, đáng tiếc ông chưa kịp vậy thì đã đời vì bệnh ung thư.

Tuy nhiên, ông đã di chúc, đợi khi tôi 18 tuổi sẽ chuyển 20% cổ phần của nhà họ Tô cho tôi, trước sẽ do bố tôi tạm thời quản lý.

, tôi đã đủ 18 tuổi được 3 tháng bố tôi vẫn chần chừ không chịu giao lại cổ phần cho tôi.

Bây xem ra, ông ta muốn giữ nó cho đứa con riêng !

bố im lặng không nói, mẹ tôi cười khẩy một , quay dặn dò quản gia: "Nếu Tô tổng không muốn, vậy thì mời cô đây ra ngoài đi."

cơ hội vào hào môn khó khăn lắm mới có được sắp tuột mất, vào giây phút cuối cùng, Tô Đình hét lên với bố tôi: "Bố, bố giúp con với!"

Bố tôi đã hạ quyết tâm, giữ quản gia đang định tiến lên lại, nghiến răng nói: "Cho thì cho!"

Mẹ tôi hài lòng gật , vỗ tay, luật sư đã đợi sẵn ở bên cạnh liền bước tới, tài liệu từ trong cặp ra, chỉ chờ bố tôi ký tên.

Chuyện gần đã giải quyết xong, mẹ tôi cười vỗ vai tôi: "Tối nay con có thêm một đứa em , nhân không có việc gì, dẫn Tô Đình đi dạo một vòng quanh nhà chúng ta đi."

Tôi mỉm cười gật , đưa tay về phía Tô Đình đang quỳ trên đất.

Tô Đình dù không muốn đến đâu, trước mặt mẹ tôi cũng chỉ có thể giả vờ ngoan ngoãn, đưa tay nắm tay tôi.

vòng tay kim cương sắc nhọn trên cánh tay tôi cứa mạnh vào cổ tay trầy xước của cô ta.

Cô ta vừa định giãy ra thì đã tôi nắm chặt.

Nhân bố tôi đang tập trung mặc cả với luật sư, tôi kéo Tô Đình đi thẳng ra khỏi .

Nhà họ Tô tuy đã sa sút dinh thự vẫn nguy nga lộng lẫy.

Tôi kéo Tô Đình đi hành lang, ra đến sân trong.

xung quanh không có người hầu, Tô Đình cũng không giả vờ nữa, hất mạnh tay tôi ra.

Tôi uể oải dựa vào cột hành lang, nhìn cô ta xót xa kiểm tra vết thương trên cổ tay.

Người học múa sợ nhất là để lại sẹo trên người, Tô Đình cũng không ngoại lệ.

Tôi vậy, cố tình giả vờ hoảng hốt: "Ôi chao, mình lại bất cẩn , em thương !"

2

Vừa nói tôi vừa định bước tới, lại cô ta đẩy mạnh ra: "Cút đi, con tiện nhân đạo đức giả nhà mày!"

Cô ta ra tay rất mạnh, tay tôi đỏ ửng lên.

Tôi nhìn chằm chằm vào tay mình, vẻ mặt sáng tối, cuối cùng ngẩng lên, cười lạnh một :

"Mày tưởng mày là ai dám động tay động chân với tao? Một đứa con riêng, vừa nãy còn vì để được vào cửa nhà họ Tô quỳ trên đất tạ ơn mẹ tao, bây còn mặt mũi để mắng tao à?"

Tôi vừa nói, vừa dùng ánh mắt đầy chế giễu nhìn từ trên xuống dưới cô ta.

Tô Đình từ nhỏ đã quen thói kiêu căng ngang ngược, chịu được sự sỉ nhục , cười lạnh:

"Tô Dao, mày đừng có đắc ! Con riêng thì ? chồng là lần thai thứ hai của phụ nữ! Tao xinh đẹp, lại là thủ khoa của Học viện Múa Bắc Kinh, đến bố chỉ cần tùy tiện chọn cho tao một đối tượng liên hôn cũng sẽ sống tốt hơn mày! Mày chẳng chỉ là một trạng nguyên ban xã hội, không xinh đẹp bằng tao, cũng chẳng biết điều gì là phong tình, chắc chắn không được chồng!"

Nói xong, cô ta nhìn tôi một cách đắc thắng một người chiến thắng.

Tôi lười nói nhảm với cô ta, xoay nhẫn trên tay, quay mặt nhọn vào lòng bàn tay, một tay túm tóc cô ta, tay kia liên tiếp tát cho cô ta mấy cái.

Những viên đá quý góc cạnh trên nhẫn rạch ra vài vệt máu trên mặt cô ta, còn để lại mấy dấu tát đỏ rực.

Tô Đình ôm mặt ngồi xổm trên đất, tôi thuận đá một phát cho cô ta ngã vào bụi hoa bên cạnh.

Nghe chửi bới điên cuồng của cô ta, tôi lại đạp lên bàn tay đang bám vào gạch đá muốn bò dậy của cô ta, nghiền nghiền lại, chỉ nghe cô ta đau đớn hét lên.

"Mày mới vào nhà họ Tô, chắc còn chưa biết tao, Tô Dao, không phải là người dễ chọc đâu. Mày bây mang họ Tô thì ? Trong mắt tao, nhà họ Tô sắp phá sản đến nơi . Mày chẳng chỉ là một thứ đồ chơi dựa vào việc nhảy múa để thu hút sự chú của người khác, dựa vào việc có một nửa dòng máu nhà họ Tô muốn nhòm ngó đồ của tao à?"

Tôi cười lạnh nói: "Tối nay sẽ không có ai đến cứu mày đâu, bò lên được thì tự mình bò, không bò lên được thì ngủ đêm trong vườn hoa đi. Bây trên dưới nhà họ Tô đều là người của tao, mày tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút!"

Nói xong, tôi cầm quạt tròn trên hành lang, thong thả đi về .

Tô Đình từ nhỏ đã được nuông chiều, chưa từng chịu sự uất ức vậy bao , ngày hôm liền chạy đi mách tội với bố.

tôi gọi đến , đã bố tôi đang giận đùng đùng và Tô Đình đang ôm mặt, ra vẻ đáng thương.

Bố tôi chỉ vào mặt Tô Đình chất vấn tôi: "Tô Dao, tại con lại đánh em con? lòng dạ con lại độc ác vậy!"

Tôi vừa mới ngủ dậy, không thèm để đến ông bố đang nổi trận lôi đình, nhìn về phía Tô Đình đang trốn lưng ông ta:

"Tao đã nói với mày còn gì? Thay vì đi mách tội với bố, chi bằng mày đi thẳng ra đi bậy, còn có sức uy hiếp với tao hơn đấy."

Bố tôi túm tôi: "Trả lời câu hỏi của bố, đừng có ở đây nói năng lung tung!"

Tôi đảo mắt nhìn lên trần nhà, dùng sức hất tay bố ra: "Một đứa con riêng, đánh thì đánh , cần lý do ? Bây thay vì chất vấn con, bố nên nghĩ xem nào để giải thích với các cổ đông của công ty cuối cùng trong tay bố, tại công ty lại sắp phá sản đi!"

Quả nhiên, ánh mắt của bố tôi có chút chột dạ.

Tôi cười khẩy một , trước khi đi còn giơ ngón giữa về phía Tô Đình.

Tùy chỉnh
Danh sách chương