Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Nhà tôi không có khăn tắm đâu, toàn dùng máy sấy tóc để khô đấy.“
Tôi thật, dù nghe có vẻ kỳ quặc.
Dù sao cửu vĩ hồ, địa lang, trên toàn là , dùng máy sấy hợp lý thôi.
lúc sau, gửi tấm ảnh.
Là đồ bẩn trong giỏ quần áo chưa giặt.
“Cảnh Hạo, em thường ngày vất vả quá, anh là đàn ông nên gánh vác nhiều hơn chút.“
Tôi .
Nhanh chóng nhắn :
“Ừ, bình thường giặt đồ vốn là việc tôi mà.“
“Trời ơi, em dùng nhiều mỹ phẩm thật đó, là… nhiều công dụng trùng lặp quá .“
“Vậy à? Tất cả là tôi chuẩn bị cho ấy đấy.“
chuyện vài câu nữa, tóm là ngoài mặt có vẻ quan tâm tôi, nhưng thực chất là muốn đ.â.m chọt sau lưng.
tôi vừa lười vừa hoang phí.
Chồng tôi tắm xong , thấy tôi đang nghịch điện thoại anh, liền thò cổ qua xem.
“ bị thần kinh à?“
Anh nhăn mặt, đưa định xoá bạn.
“Xoá , lúc chán trò vui.“
Tôi nhanh giật điện thoại, giấu xuống dưới gối.
“Em không ghen à?“
“Em phải tự ti mức nào mới phải ghen cơ chứ?“
Chồng tôi ôm tôi vào lòng, thầm lời mật ngọt.
Có đôi khi tôi nghĩ: rằng yêu đương ngàn năm sẽ nhàm chán, sao đàn ông này vẫn còn sến súa thế?
3
Hôm sau là đám cưới bạn thân nhỏ Cố Cảnh Hạo — Chu Mãn và Đình.
Đình gọi điện sáng sớm, mong chúng tôi tiện đường chở theo Mộng Mộng.
ấy là bạn thân Mộng Mộng, Mộng Mộng đang ở chỗ chúng tôi chẳng có lạ.
Tôi và chồng liếc nhau cái, tôi nhanh miệng nhận lời.
“Em trang điểm khéo thật đấy.”
“Không giống chị, chân vụng về, tô mỗi son cửa thôi.”
Tôi Mộng Mộng qua gương chiếu hậu.
Ừ, nếu đánh highlight sáng thêm chút nữa chẳng kém mắt lửa Tôn Ngộ Không.
“Vợ tôi vốn xinh sẵn, đâu cần trang điểm.”
Đúng lúc xe dừng đèn đỏ.
Chồng tôi tôi đầy dịu dàng, hôn nhẹ lên má tôi.
Không cần nghĩ sắc mặt Mộng Mộng phía sau khó coi mức nào.
“Mấy anh đàn ông như anh chứ, xăm mày sẵn, nối mi xong, không trang điểm vẫn đẹp.”
Mộng Mộng phản bác, quay sang hỏi tôi:
“Em , mi này em nối ở đâu vậy, tự nhiên thật đấy.”
“Cả mày nữa, em xăm ở đâu thế? Mai mốt chị muốn .”
Tôi tỏ ngạc nhiên:
“ mi có thể nối à?”
“Xăm mày có đau không?”
Chồng tôi cố nín , nắm tôi bóp nhẹ.
Hơi nhột.
gượng, vội vàng chuyển chủ đề:
“Hai là vợ chồng lâu năm , mà lái xe còn nắm nhau, có nghĩ cảm giác cẩu độc thân như em không?”
“ mình là cẩu độc thân tìm yêu .”
Chồng tôi trả lời nhàn nhạt.
chồng tôi bằng ánh mắt đầy ai oán:
“Anh còn từng nếu em 30 tuổi mà chưa chồng, anh sẽ cưới em. Giờ sao? Sớm sớm chui vào nấm mồ tình yêu . Ý anh là đợi 30 tuổi ly hôn mới cưới em à?”
tỏ thẳng thắn, không kiêng dè trước mặt tôi.
Nếu tôi nổi giận thành nhỏ mọn.
là đang không ngừng thăm dò giới hạn chồng tôi mà thôi.
Chồng tôi tôi đầy tình cảm:
“Trong điển anh không có hai chữ ‘ly hôn’.”
4
Lời đã rõ ràng thế , tôi cứ nghĩ sẽ điều mà rút lui.
Không ngờ vừa xuống xe, liền chạy nhanh hai bước, vươn khoác chồng tôi, hoàn toàn không thấy hành động đó có không phải.
“ vậy!“
Giọng chồng tôi lập tức lạnh hẳn.
Anh rút ngay, như thể bị thứ bẩn thỉu bám lên.
không kịp phản ứng, mở to đôi mắt ngây thơ, uất ức :
“Ở đây em quen mỗi anh…“