Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

“Em ơi, chị biết chuyện là chị sai vô tội … Chị cũng không muốn con ra đã không có cha, đúng không?”

Mộng Mộng nước mắt ngắn dài, mặt mày đau khổ như bị oan, ai cũng nhìn ra cô đang diễn.

Không ít trong hội trường đợi xem tôi bị sỉ nhục, vì dù so với chồng, thân phận tôi kém xa.

Ngoài nhan , tôi chẳng có bối cảnh nào chống lưng.

với giới thượng lưu, “bình hoa” thiếu ?

Nhà tuy không bằng nhà , cũng là gia có tiếng.

Hai bên so ra, ai mới xứng đôi, rõ ràng quá còn .

mặt bố mẹ chồng tôi càng khó coi hơn.

13

Lúc , bước ra.

liếc nhìn tôi một cái, tỏ ra khó xử nhìn về phía bố mẹ chồng.

“Chú, dì… chuyện vốn không nên do cháu nói ra.”

“Đã biết không nên đừng nói.”

Chồng tôi mặt lạnh như tiền, lập hóa thân thành Cộc Cằn.

nghĩ bao nhiêu năm tình nghĩa, cháu vẫn phải nói một : Cảnh Hạo kết hôn bao nhiêu năm không có con, thực ra là vì Lưu Hạ không nở.

vừa dứt, cả sảnh xôn xao.

Ai trong giới hào môn chẳng mong “con đàn cháu đống, truyền nối tông đường”?

Chu Mãn (chồng ) rõ ràng không ngờ vợ mình sẽ đem chuyện riêng tư như phơi bày trước mặt bàn dân thiên hạ.

Ngây ra mấy giây, mới kéo cô sang một bên, nhỏ giọng trách móc.

“Em nói sai à? Không phải chính anh đã nói với em thế sao?”

Nghe đây, tôi chỉ có lắc đầu thở dài.

ra “nghĩa khí” như , không hiểu rằng Mộng Mộng căn bản không hề thật lòng với cô .

Ánh mắt đám đông nhìn tôi lúc : hoặc là thương hại, hoặc là mong được xem trò vui.

Tôi nở một nụ cười duyên dáng.

“Ồ? xin chúc mừng nhé. Cô cứ yên tâm dưỡng thai, còn trẻ, để tôi nuôi.

Nói , tôi rút điện thoại ra gọi cho bảo mẫu ngay trước mặt tất cả mọi .

“Dì Triệu, dì sắp xếp dọn dẹp một phòng trống đi. Tiểu thư sẽ dưỡng thai. Ừ, là con Tổng giám đốc , nên chăm sóc kỹ một chút.”

“Cô… cô có ý !”

mặt nhà lập đen sầm.

Tôi nhún vai, giơ hai tay lên tỏ vẻ vô tội.

“Chẳng phải tiểu thư đã nói sao? Không muốn ra không có cha. tôi tạm chấp nhận, thu nhận một con nuôi .

Chồng tôi nhịn không nổi, phì cười thành tiếng.

“Con ra không có cha, liên quan chúng ? Anh không muốn tự nhiên có thêm một “con quý hóa” như thế đâu.”

, chính thức phủ nhận thân phận .

Mộng Mộng mức cả lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống.

“Lão ! Con gái tôi trong bụng đang mang cháu đích tôn nhà ông, ông không nói à?”

Bố chồng mặt nặng như chì, liếc nhìn tôi. quay sang nhìn con , vẻ mặt phức tạp.

mặt nhà lúc mới dễ chịu hơn một chút.

14

Mộng Mộng tác phong không đoan chính, nhà chúng tôi tuyệt đối không cưới một con gái như về làm dâu.

Một nói, mặt ba nhà lập tái mét.

Cả ba kinh ngạc nhìn bố chồng tôi, như thấy ma giữa ban ngày.

“Lão , ông… ông…”

Cha Mộng Mộng mức ôm ngực, thở dốc không ngừng.

Thực ra bị vô là con tôi. Tôi muốn hỏi ông một : con tôi vô , con trong bụng cô đâu có?

Mộng Mộng lùi một bước, nếu không có mẹ cô đỡ suýt đã ngã ngồi xuống đất.

“Không nào! Rõ ràng là…”

sau cô không nói tiếp.

Ánh mắt hoảng loạn cầu cứu nhìn sang .

Chu Mãn (chồng ) chứng kiến sự tương tác giữa hai , ánh mắt đầy thất vọng.

Lưu Hạ vì danh dự Cảnh Hạo nên mới chịu nhận chuyện . Nhà chúng tôi, thật sự có lỗi với con .

Tùy chỉnh
Danh sách chương