Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5 - Hết

Cây gậy của ông ta gãy đôi … ông ta dùng lực đến mức muốn g.i.ế.c tôi!

Ông ta quăng gậy, liếc tôi: “Cậu đúng là chạy đến đây. May tôi canh sẵn.”

Tôi ôm chân, đến rơi nước mắt: “Ông ? Tôi c.h.ế.t, t.ử mẫu song sát bùng , tất chúng ta đều c.h.ế.t!”

Ông ta bật cười: “Tôi sẽ không c.h.ế.t. cậu thôi.”

Bên đường sẵn chiếc xe máy. Ông ta phớt lờ tôi, xe phóng .

Tôi cố gượng đứng dậy, chân phải gần như không còn sức.

Tôi không biết nó gãy chưa, thấy đến trắng mắt. 

vài bước, tôi lại ngã xuống đất, thở dốc, đứng dậy không nổi.

Một luồng gió âm hàn thổi đến sau lưng.

Tôi quay đầu, cô dâu đứng ngay đó.

Cô ấy túm lấy chân phải đang thương của tôi, mặc kệ tôi đớn, kéo ngược tôi núi.

Mỗi bậc đá đều đập vào thân thể tôi, cơn ở chân khiến tôi gần như ngất xỉu.

Tôi đến bật khóc: “ Tử, đồ cầm thú! Ai biết đ.á.n.h mày một mày c.h.ế.t luôn chứ? Tao khổ đời đến nay, cuối cùng lại phải c.h.ế.t cùng hạng người như mày!”

Đến nước này rồi, đâu còn nữa, c.h.ế.t tới nơi rồi, gì chẳng .

Tôi sống đời trong bóng tối.

Mẹ mất sớm. Cha thì trách tôi là gánh nặng khiến ông ta mất cơ hội tái hôn. 

Tôi bỏ rơi, lớn trong nhà của ông bà. 

Ông bà mất, cha càng ghét tôi, trách tôi phiền, trách tôi phá hoại gia đình ông ta.

Tôi dùng tiền thừa kế học, ép ông ta phải chịu trách nhiệm phần của ông ta rồi ông ta càng oán hận tôi hơn.

Tôi không chịu thua, tôi phải sống, phải trưởng .

Tôi học, tôi , tôi khiêng quan tài… tất để thoát khỏi số phận này.

hôm nay tôi lại phải c.h.ế.t trong tay một con quỷ và một thằng cặn bã.

Nước mắt tôi chảy ròng, kéo ngược về lại nghĩa địa.

Cô dâu nhét tôi vào quan tài, đưa tay về phía tôi.

Tôi nhắm mắt chờ c.h.ế.t.

Bỗng một mùi cay xè, nóng rát tràn vào miệng tôi.

Tôi mở mắt.

Cô dâu dùng chén rượu cưới, nâng đầu tôi , nhẹ nhàng đổ rượu vào miệng tôi.

Tôi ngây người.

Cô ấy quay người, hướng về trời đất.

Tôi bỗng nhớ cảnh cô ấy túm tôi khi nãy… Hình như cô ấy không phải đang kéo tôi, đang ôm tôi.

Tôi đứng dậy, nhìn cô ấy cúi người.

Cô ấy đang… muốn đường với tôi sao?

Tôi thử cúi người theo. 

Nhất thiên địa.

Sau đó quay về hướng mộ tổ nhà chú rể.

Nhị cao đường.

Rồi cô ấy quay về phía tôi. Gương mặt dữ tợn bỗng nở nụ cười dịu dàng.

Phu thê đối .

Khoảnh khắc ấy, những chuyện xảy trước đó ập về.

Cô ấy sự muốn g.i.ế.c tôi sao?

Khi T.ử định c.ắ.n tôi, chính cô ấy giữ hắn lại. 

là “thai quỷ”, cô ấy phong ấn hắn trong bụng để hắn không tôi.

Khi đường xong, cô ấy lại mỉm cười. Gương mặt từ từ trở nên bình thường, đẹp dịu dàng như người sống. Cơ thể cô ấy bắt đầu trong suốt, hóa những điểm sáng nhỏ, tan vào trời đất.

Tôi sự không hiểu .

Tôi ngồi trong quan tài, nhìn chú rể trong góc.

Tôi nuốt nước bọt: “ tin hay không thì tùy, tôi không ý cướp vợ đâu…”

Chú rể không phải ác quỷ, ấy đưa tay cào tôi vài , như giận dỗi.

Không lắm. Rồi ấy quay mặt vào góc ngồi giận.

Thầy rồi, quỷ không phải ác quỷ thì không người. Quả nhiên là đúng.

Tôi ngồi trong quan tài đến tận sáng.

Khi trời sáng, thầy tôi tới.

Thầy mang theo tin tức, ông chủ – cô dâu bắt, tội danh là nghi ngờ g.i.ế.c c.h.ế.t Tử.

Hóa T.ử không phải tôi đ.á.n.h c.h.ế.t. Sau khi tôi đ.á.n.h hắn, không lâu sau ông chủ theo dõi và siết c.h.ế.t hắn trong ruộng. Bởi ông chủ từng con c.h.ế.t tai nạn, lỗi của chính họ họ đổ hết đầu Tử, oán thù chất chồng.

Tôi thở phào. Không phải tôi g.i.ế.c hắn.

Tôi kể thầy nghe toàn bộ chuyện tối qua.

Thầy cảm thán: “ cô gái ấy… sự rất lương thiện.”

Thầy tối qua trên đường về tôi quay đầu hai lần là cô ấy thổi đèn bản mệnh của tôi, để bảo vệ tôi. 

Quỷ không thể trực tiếp thổi tắt đèn, thể dùng gió âm dụ người quay đầu. Khi người quay đầu, gió tạo sẽ thổi tắt đèn.

sao ban đêm không tùy tiện quay đầu, chính là như .

Cô ấy thổi tắt hai ngọn đèn của tôi, còn một.

Tôi gần như không còn dương khí, giống người c.h.ế.t.

Cô ấy cảm kích việc tôi bảo vệ quan tài, nên theo tôi về, tôi gặp nạn.

Đến nửa đêm hóa ác quỷ, trước đó xem tôi như “người c.h.ế.t”, nên không tôi nhận tôi … chú rể. Nhờ cô ấy an nghỉ.

Tôi hỏi: “Tại sao ông chủ muốn con?”

Thầy : “ ông ta thấy con đ.á.n.h Tử. Quỷ báo thù theo thứ tự. Ông ta quỷ tìm đến, nên đẩy con mồi, để quỷ tập trung vào con thay ông ta.”

Tôi than: “Ông ta mưu con lại cứu làng… nếu quỷ tìm ông ta, t.h.a.i quỷ sinh , chúng ta đều c.h.ế.t.”

Thầy gật đầu: “Đúng . Nghiệp báo nhân quả … kẻ ác gặp ác, người thiện gặp lành. Cô dâu lòng tốt bảo vệ con.”

Trong lòng tôi ấm lại.

Thầy và tôi thu dọn xương cốt của chú rể, nắng ảnh hưởng. Tội nhất chính là chú rể, còn chưa cưới mất vợ, còn cuốn vào đại nạn này.

Thầy bảo tôi cứ yên tâm phố học đại học. Ông sẽ lo đám cưới mới cho chú rể, để ấy an nghỉ.

Tôi lê chân bầm dập nhập học.

Học phí năm đầu đủ rồi còn những năm sau, tôi phải tiếp tục về làng khiêng quan tài kiếm tiền.

Tôi từng khiêng quan tài sau chuyện này, tôi hiểu.

Ban ngày không chuyện xấu, ban đêm không quỷ gõ cửa.

– NGOẠI TRUYỆN –

1.

Khi tôi học đại học, thầy tôi gọi điện đếm kể về chuyện của Tử.

Hắn lúc sống gây thù với làng, c.h.ế.t rồi chẳng ai chịu khiêng quan tài cho. Cuối cùng chính quyền phải đưa hỏa táng.

Mộ hắn đặt ở nghĩa trang cạnh làng, người ghét đến mức ngang còn nhổ nước bọt.

Thầy than: “Người đời giờ chẳng ai còn biết tôn trọng người c.h.ế.t nữa .”

Tôi không với Thầy rằng tôi chắc cũng sẽ nhổ một bãi.

Đúng là “người c.h.ế.t thì lớn nhất”, tôi nhớ rất rõ sau khi c.h.ế.t, hắn vẫn muốn tôi.

2.

Quan tài chú rể thầy tôi bỏ tiền đổi sang mới, đương nhiên là tính vào sổ nợ của tôi, sau này tôi phải trả.

Thầy lại tìm cho chú rể một đám cưới khác, đúng vào dịp tôi nghỉ lễ, nên sẽ phải về khiêng quan.

Thú , tôi rất thích chú rể ấy, người tốt, c.h.ế.t sớm, đáng tiếc.

Mong mọi người bình an sống lâu.

(HẾT)

Tùy chỉnh
Danh sách chương