Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiết học cùng chiều thứ Sáu.
Mẹ tin tôi.
sắp không còn trụ nổi nữa, gặp tôi lần trước khi đi.
Tôi lập tức tin xin nghỉ phụ .
Nhưng vẫn chưa hồi âm. Tôi nóng ruột phải gấp, đành lên tường confession tìm tạm một người học hộ.
Lúc ngồi lên xe taxi nhà, tôi mới nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Từ bệnh viện, phải mất hai tiếng lái xe.
Tôi thấp thỏm không yên, cứ vài phút lại lôi xem, sợ nhận được tin dữ.
“Đinh đoong” chuông báo tin vang lên, tim tôi lập tức nhảy lên tận cổ.
Thấy tên người , tôi mới thở phào.
Là lớp trưởng.
Tôi mở khung chat , anh ta liền mấy tin:
[Lớp trưởng]:
“Tớ vừa điểm danh, sao cậu không có trong lớp? Còn nhờ người học hộ nữa à?”
“Học hộ là vi phạm đấy, phát hiện sẽ kỷ luật, cậu biết không?”
Tôi hơi bất ngờ.
Tiết này vốn là môn phụ, rất nhiều người thèm đi học.
Chưa kể chính lớp trưởng từng kéo gái ủy viên học tập, trốn tiết cả hai thôi.
Sao hôm nay tự dưng lại nổi hứng đi kiểm tra sĩ số?
Tôi gõ nhanh mấy dòng, định giải thích.
Chưa kịp , lớp trưởng tiếp:
[Lớp trưởng]:
“Tôi hỏi phụ rồi, đơn xin nghỉ của cậu chưa được duyệt, tự ý rời là vi phạm quy chế.”
Tôi lại lý do, kèm cả ảnh chụp đoạn chat với mẹ.
Tưởng rằng như thế là đủ minh bạch, ít nhất khiến anh ta thông cảm một chút.
Ai ngờ ngược lại.
tới một tràng “hahahaha” đầy chế giễu.
[Lớp trưởng]:
“Cậu đúng là ngu thật đấy, vì một người sắp c.h.ế.t còn bỏ tiền gấp đôi thuê người học hộ, đúng là lãng phí tài nguyên giáo dục.”
“Tôi thấy cậu khỏi tham gia cuộc thi dành cao học nữa, khỏi phí danh ngạch của . Để gái tôi thế vào còn hơn.”
“Cậu khỏi lo đi chịu tang , lo đi chịu tang cơ hội học của mình đi nhé.”
Những dòng chữ ấy khiến n.g.ự.c tôi nghẹn lại, lửa giận bùng lên.
Tôi tắt máy, không đọc thêm nữa.
Việc cấp bách bây giờ là nhà.
lớp trưởng, đợi tôi quay lại rồi tính.
Tôi chuyển cuộc trò sang chế độ “Không phiền”, không thèm phản hồi.
Nửa tiếng sau, lại đổ chuông.
Một số lạ gọi đến.
Tôi theo phản xạ nhấc máy đầu dây bên kia lập tức vang lên tiếng gào như tát vào mặt:
“ cậu bao nhiêu tin không trả lời, xem cậu không cần cái suất học này rồi nhỉ?”
“Thế thì ngoan ngoãn ký giấy nhường suất người khác đi. Tuần sau thi rồi, đừng chậm trễ việc của tôi với gái.”
Tiếng hét khàn đặc của lớp trưởng tôi nhức cả tai.
Tôi phải đưa xa, cố nén cơn giận.
“Bao giờ tôi nói là tôi không thi nữa?”
Lớp trưởng cười khẩy một tiếng khinh miệt.
“Tôi đang ở văn phòng phụ với người cậu thuê học hộ. Nếu còn giữ suất thi, thì quay lại nhận lỗi mau.”
“ phụ tan lúc năm giờ. Quá giờ thì đừng tôi không nhắc.”
Quay lại ? Không thể nào.
còn nửa tiếng nữa là tôi đến bệnh viện.
Quay ngược lại mất tận hai tiếng, đến nơi sáu giờ tối rồi. phụ thì năm giờ tan .
Lớp trưởng cố ý gây sự, cười cợt nói:
“Ôi chao, giờ quay thì chắc không kịp rồi nhỉ?”
“Thế cậu cứ việc đi gặp sắp c.h.ế.t của cậu đi, thi đấu thì để tôi với gái tôi lo.”
lại một lần nữa lôi tôi để đùa giỡn, mảy may quan tâm đến cảm xúc của tôi.
Tôi không nhịn được nữa, buột miệng chửi:
“Não cậu có vấn đề à? Cậu không có chắc?”
“Cậu còn thuê người học hộ cả môn chuyên ngành, thì sao tôi không được nhờ người học hộ môn phụ?”
“Suốt ngày mồm mép nói đến thi học , tôi có thấy cậu chuẩn nghiêm túc bao giờ đâu?”
Tôi tức đến nỗi nói thêm gì nữa, dứt khoát cúp máy.
Chặn luôn cả số và WeChat của .
Nửa tiếng sau, tôi đến bệnh viện.
cùng kịp gặp lần .
đi vì bệnh cũ tái phát, hơn tám mươi tuổi rồi, coi như một cái kết viên mãn.
Hai ngày tuần, tôi và bố mẹ bận lo tang lễ, còn tâm trí cầm .
Sợ ảnh hưởng đến cuộc thi, tôi không dám xin nghỉ thêm.
Sáng thứ Hai, tôi trở lại .
Trên đường ký túc xá, tôi cảm thấy vô số ánh mắt đổ dồn phía mình.
Tôi đang thắc mắc thì vừa mở cửa phòng, cùng lớp vội nhào tới.
“Cậu đi đâu vậy? tin không trả lời.”
“ cậu nhờ người học hộ lớp trưởng ầm lên tận chỗ viện trưởng rồi. Lát nữa họp toàn sẽ điểm mặt tên cậu đó!”
Nghe đến đây, tim tôi như thắt lại.
Tôi vội mở , tắt chế độ im lặng trong nhóm lớp.
99 tin toàn là lớp trưởng đang công kích tôi.
Lúc đầu, phụ còn cố gắng bênh vực đôi chút.
Nhưng đến , im lặng.
Dòng tin cùng là tag thẳng tên tôi:
[Lớp trưởng]:
“Tôi báo việc cậu nhờ người học hộ lên viện trưởng rồi. Đợi điểm danh phê bình đi nhé.”
Đến đây thì tôi hiểu rõ rồi.
phải vì “chấn chỉnh nề nếp học tập”.
đơn giản là ép tôi từ bỏ suất thi học để nhường lại gái .
này, đâu phải lần đầu .