Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 7:
Bình luận tiếp tục dậy sóng:
【Ối trời ơi! Tòa nhà đáng lẽ dùng để đưa nữ chính đi Harvard giờ rơi hết vào nữ phụ!】
【Nữ chính xong phim …】
【Tôi lại thấy rất đã! Nữ phụ lấy lại những vốn thuộc về mình, vạch trần bọn nạt, còn thuận ôm luôn gia sản! Đỉnh của chóp!】
【Nhưng… đây là tình thân do hệ thống đổi lấy. Liệu có bền vững không? Dùng thủ đoạn để hoen ố tình cảm gia đình như vậy… là đúng sao?】
Hoen ố ư?
Tôi bật cười trong lòng.
Tôi đổi lấy tình thân không phải vì tôi cần tình thân.
khi lăn lộn suốt từng ấy năm dưới đáy xã hội, tôi hiểu quá rõ:
sống ngẩng đầu trước tiên phải có .
ta kính trọng thì phải có quyền.
đạp nát những kẻ từng giẫm mình bản thân phải đứng ở vị trí đủ cao để dẫm xuống.
Tất cả những tôi , đều phải tự mình giành lấy.
từng bị hành hạ, bị chà đạp, bị bỏ rơi như tôi làm còn ngây thơ trông mong vào thứ gọi là tình thân?
Trao đổi tình thân là cụ để tôi cao hơn mà thôi.
vụ náo loạn bố điểm, danh tiếng của tôi trên mạng đã tăng vọt.
Tin tức khắp nơi, tiêu đề thì giật gân không để đâu cho hết:
“Thủ khoa thành phố hóa là thiên kim hào môn, được ba mẹ thưởng tỷ!”
“Thiên kim thật bị nạt tơi tả! Vạch trần đường trèo cao của giả thiên kim!”
Thủ khoa + drama nhà giàu là thứ mà ai thích xem.
Độ hot bị đẩy đến đỉnh.
Tôi nhanh chóng vận hành tài khoản cá nhân, thu về lượng lớn theo dõi.
Tình thân mà hệ thống giúp tôi đổi được, tôi không biết tồn tại được bao lâu.
Nhưng cần nắm lợi ích trong , nâng cao giá trị bản thân, thì tôi mới có thể đứng vững ở giới hào môn được.
Dựa vào cơn gió , thương hiệu cá nhân của tôi lập tức vững vàng.
Buổi livestream đầu tiên khi nổi tiếng là: tôi đến đồn cảnh sát nơi đăng ký hộ khẩu, đổi tên từ “ Trân Hương” thành “Hạ Trân Hương”.
khác chữ nhưng đẳng cấp của cái tên đã là hai giới.
Hàng vạn cư dân mạng chúc mừng tôi đầu đời mới.
Tôi chính thức vào Thanh Hoa.
tiếp theo của tôi là tiếp quản tập đoàn nhà họ Hạ, nắm giữ quyền lực trong .
…
Còn tháng của Hạ Miên Miên… thì không dễ thở như .
Bị Vương Phượng cưỡng ép và đ.á.n.h đập, dù ta có khóc lóc van xin như nào bị ép đổi tên thành Miên Miên.
ta ban đầu dự định ôn lại để thi đại học.
Nhưng Vương Phượng đã sớm định sẵn mối hôn , ta gả cho tên ăn bám đầu làng.
Mối hôn vốn định dành cho tôi.
Bà ta từng tính rằng khi tôi thi xong, sẽ ép tôi gả đi để moi sính lễ.
Nghe nói đến cưới, Miên Miên bỏ trốn.
Nhưng Vương Phượng đã nhận đủ cưới, nên lập tức vung gậy đ.á.n.h ta bầm dập nhét thẳng vào kiệu hoa:
“Tao mạo hiểm đưa mày vào hào môn mà chẳng moi được giọt dầu nào! Mày đã thi 0 điểm thì còn giá trị cái nữa, ít nhất cho mày đi lấy chồng còn bán được chút !”
Miên Miên không chịu.
Trong lúc phản kháng, ta giật được gậy, đập mạnh vào thái dương của Vương Phượng .
Bà ta đổ vật xuống đất, như bó cỏ bị gãy.
Cứ … không bao giờ dậy nữa.
Miên Miên nhờ vậy mà khỏi phải lấy chồng.
Nhưng ta lại bị xác định là cố ý gây thương tích dẫn đến c.h.ế.t .
Dù được giảm nhẹ vì phòng vệ chính đáng, nhưng vẫn bị tuyên 7 năm tù.
Ba mẹ Hạ nghe tin, khẽ nhíu mày ôm chặt lấy tôi:
“May mà đã trở về… Nếu không tìm được … chúng ta thật không biết còn phải chịu khổ đến mức nào nữa…”
Tôi bây giờ phải đi nhanh hơn nữa.
Hút lấy mọi nguồn lực, để mình trưởng thành cách thần tốc.
Đợi đến , dù không cần hệ thống, tôi có thể đứng vững trong Hạ gia.
…
Ngay từ đầu năm nhất đại học, tôi đã chân vào tập đoàn Hạ làm việc.
Đến lúc tốt nghiệp năm tư, tôi đã có thể tự mình gánh vác việc trở thành Tiểu Hạ Tổng trong miệng mọi .
Bảy năm , khi Miên Miên mãn hạn tù thì quyền lực của Hạ đã nằm gọn trong tôi.
Mấy năm qua, tình thân mà hệ thống trao đổi cho tôi, dưới mài mòn của thời gian, dần lộ màu sắc thật.
Trong mắt ba mẹ Hạ, yêu thương nồng nhiệt ấy… đôi lúc lại lộ ánh nhìn tôi quá quen thuộc, là ánh nhìn phán xét của đầu gặp gỡ.
Có lẽ, thứ tình thân được trao đổi đó, sớm muộn sẽ nhạt phai.
Như thì sao chứ?
Hạ đã buộc chặt với thương hiệu cá nhân của tôi.
Nhiều năm nay, chính danh tiếng của tôi đã nuôi ngược lại tập đoàn, tôi đã tự biến mình thành gương mặt đại diện duy nhất của Hạ trong mắt chúng.
Đã không còn ai có thể lung lay vị trí của tôi.
Các bình luận lại xuất hiện:
【Tôi đã từ antifan chuyển sang fan trung thành ! đường sát phạt quả quyết, trưởng thành đến đỉnh cao như đúng là tấm gương để noi theo!】
【Nữ chính Hạ Miên Miên không ngờ đã biến mất hoàn toàn… bộ truyện đổi nữ chính à?】
【Đổi hay không đổi thì sao? Chính Trân Hương mới là đại nữ chủ của đời mình! Từ nghịch cảnh mà bật , tự mở bầu trời riêng cho mình!】
【Trân Hương xứng đáng!】
Những dòng bình luận quen thuộc lại hiện , nhưng lại mờ nhạt đến gần như trong suốt.
Theo từng tôi mở rộng quyền lực, hào quang nữ chính của Miên Miên đã tắt hẳn.
đời tôi phải do chính tôi nắm giữ.
Tôi đứng trước ô cửa kính sát trần trên tầng cao nhất của Hạ , nhìn xuống cả thành phố sáng rực ánh đèn.
Phản chiếu trên lớp kính là thân váy sở sắc sảo, ánh mắt quyết đoán và nụ cười nắm trọn nơi khóe môi.
“Hạ tổng, họp sắp đầu.”
Giọng cung kính của trợ lý vang phía .
Tôi gật nhẹ, xoay đến phòng họp.
Tiếng giày cao gót nện xuống sàn, dứt khoát và mạnh mẽ.
Trong kịch bản tôi tự viết cho đời …
Không có vai nữ phụ, có chính bản thân mình.
Không có xiềng xích, có chinh phạt.
Và tương lai là lãnh địa rộng lớn chờ tôi thu phục.
(Toàn văn hoàn)