Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Những lời lẽ màn hình công khai càng tĩu, tôi lười xem nữa, chỉ nhắn tin riêng cho trợ lý và lãnh đạo công ty nhờ xử lý, dặn quản trị viên trong phòng livestream chú kịp thời cấm các bình luận ác , rồi tiếp livestream.

Tôi đã lăn lộn hơn bốn năm trong ngành livestream, những thủ đoạn nhỏ nhặt của Lâm Lâm tôi đã gặp rất nhiều.

Chẳng qua do lòng đố kỵ của mấy cô gái nhỏ loạn, muốn dựa việc dẫn dắt dư luận ác tấn công lượng xem trong phòng livestream của tôi thôi, không đến thì nhiệt độ tự nhiên sẽ giảm bớt.

Vì vậy, hai tôi không bận tâm, vẫn nấu ăn và trò chuyện trong phòng livestream thường lệ.

Nhưng Lâm Lâm rõ ràng không cam lòng chuyện cứ thế trôi qua.

Cô ấy liên kích động fan trong group, thuê rất nhiều thủy quân liên spam màn hình trong phòng livestream của tôi, quản trị viên hoàn toàn không kịp cấm.

Chuyện càng lan rộng, đến cả những không theo dõi livestream bắt thấy mấy video bịa đặt về tôi.

Phần bình luận tài khoản của tôi càng khó nhìn.

Thậm chí có chỉnh sửa ảnh và video không đứng đắn của tôi lan truyền rộng rãi, hơn nữa có một lượng lớn cố tố cáo tài khoản của tôi.

Chỉ mới hai trôi qua, tài khoản của tôi đã bị buộc phải khóa tạm dừng livestream vì bị tố cáo có nội dung tĩu.

Tôi cố gắng tự giấu mình , trong căn phòng tối om chỉ có một chút sáng yếu ớt hắt màn hình điện thoại.

Tôi ôm chăn cuộn tròn trong góc, tự ngược đãi bản thân bằng cách lướt xem bình luận hết lần đến lần khác.

mặc không khí u ám tràn ngập căn phòng lạnh lẽo.

Cho đến khi cánh cửa đóng chặt bị Phó Hoài mạnh mẽ đẩy .

Có lẽ vì sáng đột ngột tràn phòng quá chói mắt, có lẽ vì nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của Phó Hoài quá trực tiếp áp trái tim tôi.

Tóm , giây phút anh bước tới ôm chặt lấy tôi, những giọt nước mắt mà tôi cố kìm nén đã tuôn trào không thể kiểm soát.

đàn ông bị tôi siết chặt cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh tôi, không hỏi han không an ủi, chỉ bình thường lên tiếng:

“Trương tổ chức sinh nhật chung ở đảo , chúng ta thu dọn hành lý rồi lên đường nhé.”

“Yo yo yo, lên đường thôi, chị dâu!”

bên ngoài cửa thò ba cái nhỏ, Trương , em gái và em của Phó Hoài.

Tôi nhìn những biểu cảm cố gắng trò của , cuối cùng bật cười trong nước mắt.

nắng đảo mật ong tan chảy, những con sóng cuộn trào xua tan màn sương mù bao phủ trái tim tôi.

Em gái của Phó Hoài cứ nằng nặc đòi học thạch dừa tôi.

Thành phẩm khó khăn lắm mới bị cậu em có vị giác nhạy bén nếm một miếng rồi vứt thùng rác.

“Phó Minh Minh, ực! Nghe em một câu , chị vẫn nên bỏ việc bếp , chị biến muối thành đường rồi đấy, biết không hả.”

Cô gái trẻ nóng tính, cầm ngay cây cán bột đuổi theo em suốt nửa .

Bên kia bãi , Trương giơ máy ảnh chụp những con cua trốn trong hang.

Đáng tiếc “ông chủ cua” không nể mặt chút nào, dùng lá cỏ dụ dỗ mãi không chịu .

Trời dần tối, mặt trời và mặt giao nhau, nhuộm lên bầu trời một hồng tím.

Tôi ngồi xổm bãi cát nhặt vỏ sò, thủy triều từng đợt từng đợt nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân tôi, những bọt nước b.ắ.n lên ướt tà váy rũ xuống.

Phó Hoài lặng lẽ theo sau tôi, đèn flash điện thoại “tách” một cái, vừa vặn bắt được khoảnh khắc tôi quay .

Tôi nắm chặt một nắm vỏ sò trong lòng bàn tay, giả vờ giận dỗi vung vung nắm đ.ấ.m về phía anh.

“Phó Hoài, anh mà chụp lén em nữa, em sẽ ném điện thoại của anh xuống đấy!”

Anh không thèm đến lời đe dọa không có tính đe dọa của tôi, sải bước dài tiến về phía tôi.

Trời không biết lúc nào đã tối hẳn, ngọn lửa trại ở đằng xa đã bùng lên, trong lửa lập lòe bốc lên một vòng khói trắng.

Phó Hoài vòng tay qua vai tôi, xoay tôi ngơ ngác nhìn anh.

“Đừng nhìn anh, nhìn đằng kia kìa!”

Tôi ngây ngốc nhìn theo.

Em bịt tai bỏ chạy, Phó Minh Minh vẻ mặt mong đợi bật nhảy lên, Trương giơ máy ảnh chĩa về phía hai chúng tôi.

Một chùm lửa bỗng nhiên bốc lên, nổ tung thành một bông rực rỡ trong màn đêm đen kịt.

Rồi nhiều hơn nữa, từng bông pháo nối tiếp nhau, đỏ, vàng, xanh lá, xanh dương.

Tôi không biết phải diễn tả sự rung động đó thế nào.

Những bông pháo đó rất gần tôi.

Gần đến mức thể chúng nổ tung, cháy rực ngay trước mắt tôi, rồi dần dần hóa thành những đốm sáng tan biến.

Gần đến mức tôi nghe thấy trái tim mình rung lên dữ dội trong khoảnh khắc.

Gần đến mức dường cả thế giới chỉ một mình tôi và đôi mắt ngập tràn pháo .

Thì đôi mắt của Phó Hoài.

Thì trong mắt anh, tôi đã nhìn thấy màn pháo hoành tráng chỉ dành riêng cho một mình tôi.

Tấm màn giấy vẫn luôn che phủ trái tim tôi, đã bị những giọt nước mắt lăn dài má tôi ướt đẫm, xuyên thủng và tan chảy.

nhận , Hứa Vãn.

Mày đã yêu say đắm đàn ông trước mắt rồi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương