Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Trấn Bình An không lớn, thế lúc náo nhiệt kỳ lạ thế , đương nhiên mọi người đều tụ tập hóng chuyện, ai nấy đều tỏ mong đợi.
khi nghe lời ta nói, mọi người đột nhiên trở ngạc nhiên nghi ngờ.
“Là sợ Tạ tiểu tú tài thi không đậu sao?”
“Khó nói nhỉ, nghe nói thượng kinh làm quan lớn .”
“Nhưng ta thấy qu/an h/ệ giữa Tuyết Ngưng Tạ tiểu tú tài không tồi à, sao lại từ chối nhỉ?”
…….
“Tuyết Ngưng!” Mẫu thân gi/ận thét lên.
Bà ấy chưa kịp m/ắng ta thì ta bị người nào kéo .
Người kéo ta chính là Tạ Xuân.
Vẻ mặt hắn u ám, thấp giọng nói: “Ngưng , ta có lời muốn nói .”
Không một lời giải thích bèn kéo ta một nơi không xa Tạ gia.
“Thả , thả !”
trong cửa, ta dùng lực hất , ngước lên thì bắt gặp đôi đỏ hoe của Tạ Xuân.
Ta nghĩ Tạ Xuân lúc có thể có thật sự ta, ta bèn kiên nhẫn khuyên nhủ: “Tạ Xuân, huynh đừng…”
“Ngưng , cũng là trọng sinh rồi phải không?”
Ta không thể tin được mà ánh của Tạ Xuân, người tới dáng vẻ quả nhiên là vậy.
Hóa , hắn cũng trọng sinh luôn rồi sao?
một hồi choáng váng, ta thấy nhẹ nhõm.
đều trọng sinh rồi, vậy thì dễ nói rồi.
“Tạ Xuân”, ta hít một hơi thật sâu, “Kiếp trước ta hối h/ận nhất là không thể bên cạnh mẫu, huynh biết mà phải không? huynh hoài niệm nửa chút của chúng ta, vậy thì thành toàn ta, không phải sao?”
Thân thể của Tạ Xuân khẽ lay động, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Vậy ta thì sao?”
Ánh hắn kiên định ta: “Ngưng , vậy ta thì sao? Chẳng lẽ không từng nghĩ qua ta sao?”
“Huynh sao?” Ta cười rồi, “Tạ tiểu hầu gia, Thượng Kinh có đệ nhất tài nữ Cố Nhân Nhân đợi huynh , hai người ân ái , người Thượng Kinh đều ngưỡng m/ộ một đôi đẹp như hai người, không phải sao?”
Tạ Xuân lắc đầu: “Không phải, Ngưng , hiểu lầm rồi, ta……”
Ta giơ tay: “Không quản là có phải hiểu lầm hay không, người ơr khắp Thượng Kinh đều nghĩ là như vậy, vậy thì là sự thật.”
Tạ Xuân mở miệng, lại biến thành một tiếng thở dài.
“Thế lần , Ngưng , không muốn gả ta sao?”
Ta bật cười.
“Tạ Xuân, báo ân có rất nhiều cách, huynh lo lắng có người chọc sống lưng của huynh, có thử gửi nhiều phong thư về Tây Nam, chứ không phải là bị ép buộc phải cưới ta.”
“Không phải ép…..”
Ta xua tay nói: “Ta hiểu, mẫu thân vẫn luôn nói huynh là người trọng , huynh tự nguyện cưới ta, báo ân mà, ta đều biết .”
“Không phải, ta thực sự là trúng , Ngưng ….”
“Tạ Xuân,” ta kiên định hắn, “Kiếp trước mỗi ngày ta đều đợi biệt ttrang, có ngày nào chàng tới thăm ta sao?”
Sắc mặt của Tạ Xuân lập mất sắc m/áu.
Ta cười lạnh: “Thế Tạ Xuân à, huynh đừng lừa bản thân . , Lâm Tuyết Ngưng ta, ngốc một đời, đủ rồi!”
ngày nay, Lâm gia Tạ gia trở thành tâm điểm bàn tán của thị trấn Ping An.
Ta không có thời gian để ý đến lời bàn tán , lợi dụng mẫu thân đang gi/ận ta, ta nhanh chóng triệu tập nha hoàn trong nhà chàng trai bố trang lại, đưa mỗi người năm mươi lạng rồi giải tán bọn họ, đuổi họ .
Mẫu thân thấy vậy liền sững sờ, nhanh chóng quay lại lau nước .
thân trở về một chuyến xa.
Ta vội vàng giục ông ấy: “Cha, người mau dỗ dành nương , không biết lại tưởng người muốn nạp thiếp .”
“Con đang nói vớ vẩn cái gì vậy?” thân mẫu thân đều ta.
“ xem, con vẫn là xem trong bố trang có đồ gì tốt, có nhiều thì gọi láng giềng phân họ chút đây, hai người cứ ân ái nhá.”
Kiếp trước ta cũng quản lý nhà cửa sáu bảy năm khi kết hôn Tạ Xuân. Bây giờ làm việc cũng có cách có bố cục, đợi mẫu ta ổn định tinh thần lại, bố trang chỉ lại một ít vải lâu năm .
“Nha đầu , con đúng là lanh lợi.” thân lại thở một hơi dài, “Nhưng mà Tuyết Ngưng à, như con chúng ta lưu đày, trên đường bị đày….”
“Cha, con tìm Liễu đại phu sắc phương th/uốc, mấy ngày nay trên mặt sẽ nổi mẩn nóng đỏ, trên đường lưu đày coi như an toàn rồi.”
Cha ta sửng sốt một lúc lâu rồi thở dài.
“Aizzz, ta nương của con vốn muốn giấu con , nhưng nói cùng thì tin lưu đày là do tên tiểu tử Tạ Xuân kia truyền về, nó lại rất sủng ái con, sợ là vô ý làm lộ tin con, là mệnh a.”
Ta cau mày: “Cha, tin là do Tạ Xuân truyền về sao?”