Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

dè dặt phản ứng bọn họ: “Các cậu… không thấy tôi ghê tởm hay biến thái chứ?”

nhướng mày: “Đứa nào dám ghê tởm, tôi xử nó.”

Đoạn Dịch cười dịu dàng, xoa đầu tôi, tỏ ý tán thành lời .

Ngay cả Ôn Ngự – nãy giờ đứng sau cùng im lặng – cũng gật đầu: “Là chính mình là được.”

thật kỹ, tôi thấy trên họ đúng là không vẻ gì là ghét bỏ.

Tôi thở phào nhõm.

… tình hình không đến nỗi thảm như tôi tưởng.

Không uổng công tôi đã dày công gây dựng hòa khí suốt năm qua.

4

Video nhảy bộ đồ hầu gái tôi, vì lúc đạp cửa tôi luống cuống ấn nhầm nên lưu và tự động đăng mạng.

Đến khi tôi phát hiện thì video ấy đã leo trang web.

Chỉ một đêm, lượt vượt ngưỡng 1 triệu, màn hình ngập bình luận bay:

【Tôi không biết tính hướng tus, tôi biết rõ tính hướng tài khoản tôi (dâm/dâm/dâm)】

【Eo , xương quai xanh , chân , hết nước chấm luôn tus ơi!!】

【Trời ơi ai hiểu được, khúc đá cửa vô mà up hoảng sợ như thỏ con, tôi lập tức hiểu cảm giác mấy tổng tài truyện ngôn tình khi thấy nữ chính ngây thơ luôn!】

【Một bé đẹp trai vừa ngọt vừa mềm thế , rốt cuộc là ai dám yêu vậy!!! (liếm màn hình)】

【Bình tĩnh chị em, biết đâu đã nội bộ tiêu hóa …】

Tự nhiên nổi tiếng trên mạng, may là video chỉ lộ nửa , nên cuộc sống ngoài đời không thay đổi gì mấy.

Từ sau chuyện đó, quan hệ giữa tôi và ba bọn họ bỗng thân thiết hơn một cách kỳ lạ.

Chỉ là điều khiến ta đau đầu là… từng đứa một đều trở nên quá mức thân mật và bám .

Chiều thứ Bảy, tôi vừa sắp xếp đồ đạc chuẩn đi , thì bất thình lình nhảy , vòng tay qua cổ khóa tôi vào lòng.

“Đi đâu đấy? Không phải chiều nay đánh bóng sao?”

“Đi .”

Tôi vùng vẫy không thoát được, ngẩng đầu cậu ta, hiệu buông , tôi sắp trễ .

Cậu ta cúi đầu tôi, không hiểu sao đáy mắt thoáng hiện một tia u tối.

“Vậy là Diêu định bùng kèo?”

Giọng cậu ta nhàng, mang theo sự nguy hiểm khó tả.

Tôi bất giác sợ hãi: “…Tôi sẽ cố gắng về sớm.”

“Chậc, vậy Diêu phải bù đắp cho tôi .”

Ngón tay thô ráp cậu ta miết da gáy tôi, giọng lười biếng chẳng cho cãi.

“Tối nay mặc váy cho tôi .”

Tôi bật thốt: “ !”

“Tôi đây.”

Cậu ta buông tôi , tiện tay vỗ một mông tôi.

“Thế nhé, đấy, đừng nuốt lời, không thì hậu quả tự chịu.”

5

Mãi đến khi thay đồ xong, tôi vẫn chưa hết bàng hoàng.

đang yên đang lành sao đòi tôi mặc váy?!

Rõ ràng trước kia cậu ta từng con trai ẻo lả là kinh nhất, huống chi là một thằng đàn ông mặc đồ nữ…

Nghĩ tới yêu cầu đó, tôi lần đầu tiên mong ca kéo dài càng lâu càng tốt.

Bỗng cảm thấy trên .

Ngẩng , là Hạ Triết Viễn – bạn học cùng trường cũng ở đây – đang dí một lon cà phê vào má tôi.

Cậu ta nhướn mày: “Sao đấy, cả buổi chiều cứ hồn vía trên mây?”

Tôi lắc đầu, nhận lấy lon cà phê và cảm ơn.

Tranh thủ lúc rảnh, uống được ngụm, tôi với cậu ta cùng nhau dọn hàng mới kho kệ.

Bất ngờ cô gái tiến gần, một đỏ bừng, khều Hạ Triết Viễn.

ơi, thể add WeChat với tụi em không?”

Nghe vậy, tôi cậu ta cười nham nhở, còn cố tình tránh qua một bên, sợ cản trở vận đào hoa.

Không ngờ Hạ Triết Viễn liếc tôi một , mỉm cười lắc đầu với các cô gái.

“Xin lỗi nha, tôi mình thích .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương