Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3AwcPHDzje

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Trọng Hoa chống cự không biết bao đợt đã gần ngất xỉu, miệng tràn máu.

Vậy mà anh vẫn không buông tôi.

Cho tới khi Thiên Đế lao tới mạnh mẽ kéo anh ra.

Anh điên cuồng muốn nhào lại chỗ thi thể tôi.

Thiên Đế quát lớn: “Đây là lôi kiếp sinh tử! Trọng Hoa, con quên mất nàng ấy là gì rồi sao? Nếu con thực sự cản thay nàng ấy thì nàng ấy mới thật sự tan thành tro bụi!”

Tiếng rống ấy khiến Trọng Hoa bừng tỉnh.

Anh nắm chặt tay nhìn những đợt lôi kiếp giáng xuống cơ thể tôi, sợ hãi đến run rẩy.

Hết đợt này tới đợt khác.

Đến khi hứng trọn tám mươi mốt đạo lôi kiếp, một ngọn lửa bỗng bùng lên hừng hực khắp sảnh.

Giữa biển lửa, tôi hóa thành thần điểu toàn thân đỏ rực, lóe sáng rạng ngời.

Tôi ngẩng cổ gáy lớn, tái sinh từ trong biển lửa.

Thần thú thượng cổ Chu Tước tái xuất nhân gian.

14

Tin vui là không ai dám coi thường tôi nữa.

Tin buồn là tôi hóa ra còn lớn tuổi hơn cả Trọng Hoa.

Vài chục vạn năm trước, tôi là Chu Tước thượng cổ, còn Trọng Hoa là đồ đệ của tôi.

Nhưng anh chưa bao giờ gọi tôi là sư phụ, anh chỉ gọi tôi là: “Gà nhỏ, gà nhỏ.”

Tôi hơn anh vỏn vẹn hai vạn tuổi nên thật không đủ uy để anh nể, chỉ đành mặc kệ.

Sau đó anh tỏ tình với tôi, nói sẽ chờ tôi suy nghĩ.

Tôi hoảng sợ trốn tránh.

Cho tới khi Ma giới xâm lược, tôi làm chủ soái thần – ma đại chiến, dẫn Trọng Hoa đối đầu Ma Chủ và đại quân Ma giới.

Trước lúc ra trận, anh lại hỏi: “Nếu chúng ta thắng, nàng đồng ý cưới ta được không, gà nhỏ?”

Tôi mỉm cười: “Thắng rồi tính.”

Trận chiến đó vô cùng khốc liệt.

Trước tiên, để cứu tôi, anh bị Ma Chủ đánh lén khiến ma khí xâm nhập, ý niệm xấu trong anh bị khuếch đại vô hạn.

Tôi giúp anh rút bỏ tà niệm, áp nó xuống bí cảnh Bồng Lai để tịnh hóa, lại đặt thêm phong ấn.

Không có sự cho phép của tôi thì nó không thể thoát ra.

Còn Trọng Hoa cũng vì trọng thương mà chìm vào giấc ngủ dài.

Mất anh, tôi dốc sức chiến đấu, cuối cùng phong ấn toàn bộ Ma tộc trở lại Ma giới.

Bản thân tôi vì thương thế quá nặng mà thân tử đạo tiêu.

Một tia tàn hồn phiêu dạt luân hồi, đầu thai thành một nữ sinh đại học bình thường, rồi lại chết vì cứu người.

Khi trở về Minh giới, Diêm Vương thấy hồn phách tôi khác lạ bèn cho tôi quay lại Tứ Hải Bát Hoang, đầu thai làm Đế Cơ Bồng Lai, Vân Thâm.

Cha mẹ đều là phượng hoàng, chỉ con gái là gà.

Thật ra Trọng Hoa chẳng hề bận tâm tôi có trở về Chu Tước hay không, cũng chẳng đòi hỏi tôi khôi phục ký ức tiền kiếp.

Nhưng cuối cùng, cú đâm của Vân Phù khiến tôi một lần nữa niết bàn trùng sinh.

15

Vân Phù bị Trọng Hoa giam vào Thiên Lao.

Ban đầu anh muốn giết cô ta để trả thù cho tôi nhưng tôi đã ngăn lại.

Tôi tới Thiên Lao thăm cô ta một lần, cô ta nay chẳng còn chút vẻ sáng chói ngày xưa, nhưng khi gặp tôi mà vẫn tràn ngập oán hận: “Không ngờ ngươi lại là Chu Tước, ngươi đắc ý lắm phải không?”

Tôi thở dài: “Vân Phù, dù tin hay không thì ta chưa hề hận ngươi.”

Cô ta cười khẩy: “Ta không phục, rõ ràng ta mới là phượng hoàng, là phượng hoàng đấy, tại sao con gà như cô lại được làm Đế Cơ… Ta chỉ muốn lấy lại những gì thuộc về ta thôi, ta có gì sai chứ?”

“Còn tên ngu Thiên Hạo kia nữa, hắn vừa nói nhất kiến chung tình với ta, vừa bảo không thể hủy hôn với ngươi. Ta đành cho hắn ít thuốc biến hắn thành người của ta, ép hắn đến hủy hôn. Nhưng hắn biết tôi hạ thuốc vậy mà dám trở mặt, trách móc ta? Hắn dựa vào đâu mà dám trách?”

Tôi chỉ lắc đầu, quay lưng bỏ đi.

Đến nước này, cô ta vẫn còn u mê không tỉnh.

Thật ra dù cô ta chẳng phải Đế Cơ nhưng thân phận vẫn cao quý, dung mạo xinh đẹp, lại thông minh.

Nắm trong tay mọi quân bài tốt lại để lòng đố kỵ che mắt, từng bước hủy hoại tương lai.

Cuối cùng mọi chuyện cũng êm đềm trở lại.

Đám cưới của tôi và Trọng Hoa được tổ chức như dự định.

Lễ cưới xa hoa lại trở thành chuyện mới mẻ khắp Tứ Hải Bát Hoang.

Đêm tân hôn, anh vén khăn đỏ của tôi, ngây ra không nói thành lời.

Tôi liếc anh: “Đơ người à?”

Anh ôm tôi thật chặt, khàn giọng nói bên tai: “Gà nhỏ, tối nay nàng muốn Tiểu Bạch hay muốn Tiểu Hắc?”

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

Tiểu Hắc là Trọng Hoa lúc ở bí cảnh Bồng Lai.

Tiểu Bạch là Thái tử Trọng Hoa của Cửu Trùng Thiên.

Từ sau khi tôi tắm lửa hồi sinh, hai phiên bản ấy đã hợp làm một.

Chỉ là Trọng Hoa thường hay bày mấy trò không biết xấu hổ.

Tôi giận quá đẩy anh ra: “Không muốn ai hết.”

Anh ôm ngang lưng tôi từ phía sau, cười trầm ấm: “Vậy thì gọi hết ra nào.”

Trong tẩm điện, nến đỏ rực rỡ, tình ý quấn quýt.

Đêm nay còn rất dài.

(Toàn văn hoàn) – Một follow, một like, một bình luận, một đánh giá là niềm động lực to lớn đối với team Góc nhỏ của Ngưu. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành!

Tùy chỉnh
Danh sách chương