Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
nói “Chúc mừng”.
Nói “Trăm năm hạnh phúc”.
Tôi đứng ngây , như món đồ trang trí lạc lõng nhất trong căn phòng này.
Phó Hàn Sinh sắp kết rồi.
Thì anh bỏ tôi nước ngoài là quay về tham dự tiệc đính sao.
Thế nhưng…
Sao lại phải nói dối chứ?
Ít nhất, Phó Hàn Sinh không thể nói dối.
Trong lòng tôi, Phó Hàn Sinh không giống bất kỳ ai khác.
Anh chưa từng lừa dối tôi.
Khi nhỏ, ba nói sẽ mãi mãi tôi.
Nhưng đã không giữ lời hứa.
Năm tôi tám tuổi, qua đời.
Sau , cậu và mợ nhận nuôi tôi.
nói ông bà rằng sẽ dùng toàn bộ tài sản ba lại cho tôi, sẽ chăm sóc tôi thật tốt.
Nhưng lấy hết số tiền , ngay cả khi tôi bệnh chẳng đưa tôi đi bệnh viện.
mặc tôi tự cắn răng vượt qua cơn sốt.
Kể từ , đầu óc tôi dần trở nên chậm chạp.
Cậu mợ tôi là đứa ngốc.
Vừa tròn mười tám tuổi, liền đuổi tôi khỏi nhà.
Chính Phó Hàn Sinh đã nhặt tôi về.
Nhà anh rất rộng, sạch sẽ lại xinh đẹp.
Anh không biết dùng cách nào, đòi lại được toàn bộ tài sản ba lại cho tôi.
Thậm chí khiến cậu mợ phải ngồi tù.
Phó Hàn Sinh đối xử tôi rất tốt.
Anh mời sư dạy tôi học, nói sau này sẽ cho tôi đi du học nước ngoài.
Tôi ngừng suy nghĩ, ngẩng mặt hỏi anh: “A Sinh sẽ đi cùng em chứ?” Phó Hàn Sinh do dự chút, rồi gật đầu: “Sẽ.” Sau véo mũi tôi, trêu: “Kiều Hi, sao em người thế nhỉ?” Ngũ quan Phó Hàn Sinh sắc nét, khi không thì chút nghiêm nghị, nhưng khi lại vô cùng đẹp.
Tôi thích anh , nhưng lại lo mình làm sai gì.
Mắt hoe đỏ, tôi hỏi anh: “ người phải là thói xấu không?” Lần này, Phó Hàn Sinh không hề nghĩ ngợi, rất nhanh liền nói: “Không.” “A Sinh thích được Kiều Hi lấy.” Ngày trước, rõ ràng là anh thích.
Sao bây giờ lại biến thành cái tật xấu phải sửa?
Tôi bước tới trước mặt Phó Hàn Sinh, thẳng vào mắt anh.
Nhưng câu hỏi bật lại là: “Tại sao anh lại lừa em…?” Nếu kiếp sau, em thể không lấy anh nữa.
Nhưng, tại sao anh lại lừa em chứ…?
Phó Hàn Sinh không trả lời.
Anh bỗng ngẩng mắt về phía tôi.
Khi tôi ngỡ mình được anh thấy, anh lại đưa tay về phía sau, nói lão quản : “Đưa điện cho tôi.” Quản vội vàng dâng điện lên, nói: “Thiếu Tiểu Hi vừa rồi cho ngài rất nhiều cuộc.
Giờ ngài định lại cho cậu ấy sao?” “Không lại cho cậu ta.” Phó Hàn Sinh nhận lấy điện , gương mặt xa cách, lạnh nhạt: “Sau khi tôi kết , cậu ta sẽ không tiện lúc nào cạnh nữa.
Nhân dịp này cậu ta ghi nhớ, sau này dễ thích ứng hơn.” Phó Hàn Sinh khẽ nhíu mày, nói tiếp: “ tôi quá lâu, cậu ta bị nuông chiều mức quá , quá ương bướng, gặp chút nhỏ là điện liên tục.” Thì , việc tôi gặp nguy hiểm nước ngoài là “ nhỏ” thôi à…
Phó Hàn Sinh vừa bấm dãy số đã bị ngắt quãng: “Hàn Sinh?” Phó Hàn Sinh bưng ly champagne đi tới, giọng chút trách cứ: “Ngày đính quan trọng thế này, muộn thì thôi, sao cứ điện mãi?” “Đứa trẻ ,” bà ta lạnh lùng nói, như đang bàn công việc: “Con xử lý ổn chưa?
Đừng nó gây trong lúc đình ta quan trọng thế này.” “Trước khi cưới con thể chơi, nhưng sau này phải đối xử tử tế Cố Nhụy Nhi.” “Không vì đứa ngốc làm mất lòng nhà Cố.” Phó Hàn Sinh cất điện đi, lạnh giọng: “ con, không nên quá bận tâm.” Khắp phòng ngập tràn không khí hỷ sự, trên gương mặt anh không nụ : “ là liên thương mại thôi.
Cố Nhụy Nhi biết sự tồn tại Kiều Hi, sau khi kết con sẽ không sống chung cô ấy.” “Mọi thứ sẽ không thay đổi.” Thật sự sẽ không thay đổi sao?
Nhưng sau khi anh kết , chúng ta không nên tiếp tục nhau nữa.
cả tôi biết là hành vi không đúng.
Phó Hàn Sinh quay người bỏ đi.
Tôi ngơ ngác bóng lưng thẳng tắp anh.
Trong lòng nghĩ: Nếu anh chịu giải thích em, Em sẽ ngoan ngoãn rời đi.
Đâu phải vứt em sang nước ngoài, phiền phức thế…
Cơ thể tôi đột nhiên cảm thấy luồng lạ lẫm.
Là Phó Hàn Sinh bước thẳng xuyên qua người tôi.
Bà ta nhấc điện lên, hạ giọng: “Không phải tôi bảo anh cầm tiền rồi biến đi sao?
Sao cho tôi nữa?!” “ phía Phó Tổng tôi nói, anh hoàn toàn biến mất!” Tôi lướt gần.
Trước khi đầu dây kia ngắt, tôi nghe thấy giọng nói .
Là vệ sĩ riêng tôi.
Người lẽ phải luôn theo sát tôi từng bước.
Vậy sau khi Phó Hàn Sinh rời đi, anh ta biến mất khó hiểu.
Trong lúc này, sao anh ta lại điện cho Phó Hàn Sinh?
Quá kỳ lạ.