Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi mua chuộc ta ư? Nếu ngươi không chột dạ, vậy ngươi mua chuộc ta làm gì? Nếu ngươi chột dạ, tự xưng là thanh cao sao không khuyên mẹ ngươi nhận tội? Ngươi tự cho mình là quân t.ử lại luôn dùng lòng tiểu nhân để suy bụng người khác, ngươi nực cười.”
Tạ Tùng Đình đập cửa bỏ đi.
đáng thương cho cánh cửa nhà ta, vốn dĩ chỉ là một tấm ván gỗ tạm bợ, lại phải chịu cảnh đập phá thế, xui xẻo.
Tạ Trì dùng giọng điệu bình tĩnh kể cho ta nghe những chuyện xảy ra ở Tạ gia.
Thực ra, y mới trở , vẫn cố gắng hòa nhập vào đại gia đình Hầu phủ .
y không phải là người mù.
Yêu và không yêu, thực ra dễ phân biệt.
là việc đọc sách phu t.ử khen ngợi, phu nhân vui mừng vì sự tiến bộ của Tạ Tùng Đình, đối với y chỉ lạnh nhạt gật , thậm chí mang theo sự chán ghét.
phu nhân báo cho y biết tổ chức tiệc đón gió ở Khoái Hồng , đợi y đến đó bị người ta kéo vào chuốc rượu say mèm rồi bị vứt ở cổng Hầu phủ chịu lạnh suốt đêm.
Đợi đến sáng hôm tỉnh dậy, bị phụ thân mắng c.h.ử.i thậm tệ, y mới biết nơi tổ chức tiệc đón gió là Lai Hồng , là t.ửu lầu lớn nhất kinh , Khoái Hồng lại là một thanh .
Và chuyện y đi thanh không trả tiền bị người ta đ.á.n.h cho một trận cứ thế nhanh ch.óng lan truyền khắp kinh .
Rồi đến chuyện Tạ Ngọc cố ý tỏ vẻ thiện chí, đó lại khóc lóc mình bị mất tiền tháng, không cách nào mua quà sinh nhật cho mẹ. ta ngại đến tiệm cầm đồ nên khóc lóc cầu xin y giúp đỡ bán một cái trâm cài tóc.
Y vừa cầm lấy cái trâm ra khỏi Hầu phủ, bị người làm chặn lại, tại chỗ bị lục soát tìm thấy cái trâm và trở kẻ trộm trâm cài tóc của .
Tạ Ngọc khóc t.h.ả.m thiết, vừa lén lút vái chào vừa dùng ánh mắt cầu xin y.
Y mềm lòng, không biện giải.
Từ đó trở tên trộm trâm cài tóc của .
đó, y cố ý tránh xa bọn vẫn luôn cảm nhận sự phòng bị và căm ghét.
Y không nhịn bắt đi điều tra sự phòng bị và căm ghét đến từ đâu, từng chút từng chút bóc tách, cuối cùng chạm đến sự .
Y mình ngộ ra một đạo .
“Trên đời , không phải mọi thiện ý đều thể đối xử tốt. Nếu đối xử tốt với ta lẽ cả đời ta không hề nghi ngờ cho nên gặp một người chân nhất định phải trân trọng gấp bội. A Thiền, ta trân trọng tốt. Trước đây ta không để ý đến những lời đồn thổi của người ngoài quen , ta lại hy vọng mình quen biết một cách trong sạch bởi vì quá tốt, ta xứng đáng với không thể để bản thân dính đầy ô uế.”
Ta kể chuyện của ta và cha mẹ bị điều đi.
Thực ra, lúc ta không hề dũng cảm lắm.
một năm, cha ta dẫn người đi thu thuế, lại bị người cả một ngôi làng vây quanh.
Người dẫn mắng cha ta là quan tham, ép đến mức không thể sống nổi.
dự định đ.á.n.h c.h.ế.t cha ta.
Ta sợ hãi, lén chạy báo tin.
Đường đi xa, ta bước hụt bước vội vã chạy .
Đợi đến lúc ta đến huyện , trời tối.
đó, cha ta cứu, thuật lại nỗi oan ức của dân làng một cách chân , xử công bằng.
Người dẫn lại bị tống vào đại lao.
Cha ta xách rượu thịt đến thăm , hai người trong tù cùng nhau uống rượu vui vẻ.
Ta không hiểu lắm, tại sao không giống kẻ thù mà lại giống bạn bè.
Huyện lão gia mắng người kia là dân liều lĩnh, đày đến khu mỏ làm khổ sai.
Cha ta lại người đó là nghĩa sĩ, hy sinh một mình , cứu sống cả một làng.
Người đó không hề g.i.ế.c cha ta, nếu không, không cố ý thả ta chạy báo tin, sợ ta đi sai đường mà sắp xếp vài người đồng hương chỉ đường cho ta.
Ta cười : “Tạ Trì, từ chuyện , ta ngộ ra một đạo , một người tốt hay xấu, không phải xem người khác gì mà là xem làm gì. Ta mắt, ta tự mình nhìn. Ta óc, ta tự mình phán đoán. ta vẫn cho rằng chàng nên tẩy sạch oan khuất trên người mình bởi vì bản chất chàng vốn trong sạch.”
Mắt Tạ Trì hơi ướt.
Ta cúi xuống, đưa tay ra, hứng lấy một giọt nước mắt.
Giọt nước mắt đó hơi nóng hổi.
Ta rụt tay lại.
Tạ Trì lại nắm lấy tay ta, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt đó.
ta lại cảm thấy trái tim bị lây nhiễm, trở nên nóng bỏng vô cùng.
Tạ Trì : “A Thiền, đợi mọi chuyện xong xuôi rồi, chúng ta định thân đi, tên trên canh thiếp viết Tạ Trì và Tống Ngọc Thiền. Lần , ta không đến muộn, ta đến vừa đúng lúc.”
Ngoại tổ gia của Tạ Trì đích thân phái đại cữu của Tạ Trì đến xử chuyện ở đây.
Kinh Triệu Phủ Doãn yêu cầu đại cữu đoán xem giữa Tạ Trì và Tạ Tùng Đình, ai mới là cháu trai của mình.
Đôi mắt sắc bén của đại cữu lướt qua hai người rồi chính xác kéo lấy Tạ Trì, rằng mày mắt y gần giống hệt của mình.