Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

Nơi này…

Ch/ôn giấu bí mật ?

Rốt cuộc m/áu ai?

Tôi vừa tốt nghiệp nhưng tôi không ngốc.

Trưởng làng trừng mắt nhìn Hà Thanh một cái, bà ấy ôm ch/ặt vô số sợi vải vụn ở trên người loạng choạng chạy .

à.” Trưởng làng cúi người xuống, nhìn chằm chằm tôi.

sao vậy?” Giọng tôi còn đang r/un r/ẩy.

“Nếu đã đến rồi giúp đỡ các anh em .”

“Cái… Cái ?”

Một người to vẫn luôn khoanh tay ở bên cạnh bắt gào thét: “Cái kia, đồ yếu ớt muốn không cút , lề mề nữa.”

Người to vứt cho tôi một cái xẻng sắt, tôi r/un r/ẩy cầm xẻng sắt lên: “Mấy người đây …”

Trong miệng trưởng làng ngậm một điếu th/uốc, tay cầm hộp th/uốc phà khói khắp nơi: “ lo lắng, đến ch/ôn một ít đồ.”

Chẳng qua một con thời thôi.

Tôi cứ liên tục an ủi bản thân chẳng qua một con thời thôi.

Nhưng

Không đúng, thật sự không đúng.

Nếu chỉ thời sao có mùi thịt thối?

Tôi cúi xuống so sánh độ lớn nhỏ thời .

Cực kỳ giống đứa trẻ sơ sinh.

, suy nghĩ lung tung.” Trưởng làng vỗ mạnh vào vai tôi: “Bắt việc . Ch/ôn một ít đồ thôi có căng thẳng quá.”

Ch/ôn… chút đồ?

Tôi nhận lấy xẻng sắt người to vứt cho tôi.

Giả vờ bình tĩnh.

Nếu … bản thân tôi hoảng lo/ạn đám người này có ch/ôn tôi xuống luôn không?

suy nghĩ nhiều, .” Trưởng làng vẫy tay với phía sau, một đám người khiêng xươ/ng đến: “Truyền thống trong làng chúng tôi, ch/ôn xươ/ng vào nơi ăn tiệc sẽ mang may mắn.”

May mắn chứ?

Tôi có chút hiếu kỳ.

Tôi muốn hỏi nhưng tôi không dám.

Trưởng làng cầm đèn pin chiếu về phía xươ/ng , tôi cố nhịn sợ hãi nhìn một cái.

Không giống với xươ/ng lắm.

Rốt cuộc cái ?

Tôi không dám suy nghĩ thêm.

à, vừa nãy không nghe thấy thứ không nên nghe thấy chứ?”

Đám người ở trong làng có lẽ không biết Hà Thanh đang giả /ên.

Tôi căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt: “Không có.”

“Trưởng làng, sao không đem cả người /ên …”

Trưởng làng đưa ánh mắt với người to, người thấp giọng : “Sao không nuôi luôn cả người /ên .”

Trưởng làng híp mắt, đ/á/nh giá tôi: “Nh/ốt những người trẻ tuổi nhiệt huyết sẽ không còn chỗ phát nữa. có phải không, ?”

Một đám người dưới sự dẫn dắt trưởng làng, bắt nhanh chóng đào bới.

Bọn họ đào một cái hố rất lớn, vứt xươ/ng vào trong .

Nếu thật sự giống Hà Thanh vậy…

Tôi nhất định sẽ báo cảnh sát, báo cảnh sát.

Tùy chỉnh
Danh sách chương