Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ càng không dám , miệng lẩm bẩm “Không thể nào…”
4
Trở về viện, bà đã rút hết ống, đắp tấm vải trắng.
Mẹ không , giật mạnh tấm vải .
Bên dưới chính bà gầy trơ xương.
“ thể ? thể ?” Trong vẻ không nổi mẹ lộ tia sợ hãi.
Tôi “hít” mạnh hơi, cánh tay đã bị mẹ bóp đến bật máu.
Tôi vội an ủi:
“Mẹ, đâu chính vì mẹ trọng sinh nên mọi đã thay đổi.”
câu làm mẹ bừng tỉnh, bà liên tục gật đầu:
“Đúng, đúng, nhất định , nhất định .”
Ba đứng bên, trông sắp khóc không nước mắt.
Bà vừa , mẹ phát điên .
Tôi liếc mắt hiệu cho ông, len lén nhắn :
“ chiều theo mẹ trước, lo xong tang lễ bà rồi tính.”
Ba trông nhẹ cả , tưởng tôi đang cùng ông đứng chung chiến tuyến.
Theo lệ ở quê, chết phải “lá rụng về cội”.
Ba thuê hai xe tang đưa thi thể bà về , lập linh đường.
đến viếng đều dân , ai nấy than thở bà đến nhanh, đi quá vội.
cùng mẹ hắn đến.
Mẹ lau nước mắt liên hồi.
Tôi nhìn trên đầu bà vẫn mảng hói, chắc tóc hôm qua mẹ tôi giật.
Tôi hơi áy náy, bước lên xin lỗi.
Bà ấy rộng lượng vỗ tay tôi:
“Không đâu, . Dì không trách .
Chỉ tiếc đám đính hôn với không thành.”
“Nói tội cho bà , chồng sớm, sau này lên thành phố, bà chỉ mình ở quê.
Ngày thường đau ốm dì với giúp đỡ.
Bà tưởng , nghĩ nó đáng dựa vào, nên trước lúc mới muốn tác hợp hai đứa.”
“Không ngờ, tiệc đính hôn xảy .”
Tôi khẽ thở dài.
Không ngờ mẹ tôi lao tới.
“Đồ đàn bà độc ác! Đừng giả vờ ở đây nữa.
Mày với trai mày tính toán gì, tưởng tao không !”
“ trai mày xứng với gái tao à? soi gương không? Đúng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!”
“Chẳng lẽ lần trước tao đánh chưa đủ đau, muốn bám theo quấy rầy nữa?”
Trong đám đông dân , mẹ tôi chửi mắng mẹ dữ dội, ai nấy bắt đầu xì xào.
“Nghe nói bà ta vấn đề đầu óc.”
“Hồi trước chưa phát .”
“Chị gặp bà ta được mấy lần?”
“Nếu bà ta không , năm xưa gái bà xảy thế chẳng bà tới đón.”
“Phải đó, nếu không vì ông già chết sớm, chưa đứa nhỏ này bị hại tới mức nào.”
Nghe tiếng bàn tán càng lúc càng nhiều, lôi cũ , tôi mặt kéo mẹ ngoài.
“Mẹ, bình tĩnh ! dân mẹ bị tâm thần?”
Mẹ khựng :