Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Hắn từ một hoàng tử sa cơ trở thành đế vương nắm quyền thiên hạ. Trên đường đi, cũng giết, Phật cũng không tha.

Người khác có thể sợ tôi là yêu, thậm chí là , còn hắn – hắn có gan g.i.ế.c cả .

Hắn đang nhìn tôi:

“Hoàng hậu, bây giờ nàng dừng lại mấy trò quỷ quái kia, trẫm có thể niệm tình xưa mà không truy cứu.”

Tôi đáp:

“Không truy cứu? , đừng nói là ta không sai. Kể cả có sai, giờ cũng không đến lượt ngươi phán xét.”

“Còn chuyện livestream này ta không dừng được. Thay vì nghi ngờ ta giở trò, chi bằng ngươi nghĩ đi – ngươi đều là sự thật, thì bước tiếp theo ngươi định làm ?”

Tôi không biết hệ thống muốn khi tôi livestream, nhưng tôi biết rõ – tất cả điều mẻ này chắc chắn sẽ gây chấn động mạnh mẽ cho Đại Lương.

Tựa lưng vào ghế, tôi thiếp đi. Một tiếng nữa, chúng tôi sẽ đến Hải Thành – nơi còn đại, còn tự do và phóng khoáng .

5.

Tỉnh dậy thì đến nơi. Khi tôi đang lấy hành , vô tình tay va nhẹ vào một nam sinh.

“Xin lỗi”, cậu ấy chủ động nói.

Tôi mỉm cười:

“Không sao.”

Rồi ai đi đường nấy.

Một chuyện nhỏ nhặt và thường, vậy mà phần luận lại nổ tung lần nữa.

Vừa xong người Đại Lương còn đang bàn về cuộc cách mạng công nghiệp trong video, chớp mắt quay sang mắng tôi không giữ lễ giáo nam nữ.

Ánh mắt của cũng lạnh băng. Quần thì càng thêm kích động, lặp đi lặp lại lời “không biết liêm sỉ”, “không giữ đạo làm thê”…

Lâm Dạng vẫy tay trước mặt tôi:

“An Ninh, cậu lại ngẩn người nữa rồi.”

Tôi hoàn hồn lại:

“Không có , đi thôi.”

Ra khỏi ga tàu, chúng tôi thẳng tiến về khách sạn. Trên đường đi, tòa nhà cao chọc trời, đường sá rộng rãi sạch sẽ, cửa hàng chen chúc đủ loại – khiến dân Đại Lương mắt tròn mắt dẹt.

“Đất đen này lót bằng ngọc đen ư?”

“Cửa sổ khảm pha lê và mã não sao?”

“Nơi này giống… tiên giới là yêu giới.”

“Không, ta giống quỷ giới – mau nhìn đi, bên kia có mấy con quỷ!”

Vài người đang đi ngang, không may bị dân Đại Lương xem là… quỷ.

Tôi không nhịn được lắc đầu:

không quỷ. Bên Cửu Châu còn có thế giới khác, và là hình dạng con người ở nơi .”

Đại Lương đầu bàn tán rôm rả. Trong thức của người nơi , Cửu Châu chính là toàn bộ thế giới.

Chỉ có bỗng hỏi tôi:

Cửu Châu còn có thế giới khác, vậy tại nàng cũng ở sao?”

Tôi đáp:

“Không, ta ở một chiều không gian khác.”

Hắn không nói nữa, lặng lẽ nhìn tôi và thế giới xung quanh qua màn sáng.

Tôi chợt có linh cảm: hắn xác rằng thế giới bên Cửu Châu tồn tại, hắn có thể sẽ tiếp tục chinh phạt nó.

Nhưng dẫu tham vọng tới đâu, hắn cũng không thể vượt qua chiều không gian của vũ trụ.

6.

khi phòng khách sạn, chúng tôi ra ăn trưa.

Lâm Dạng thèm bánh nên chúng tôi xếp hàng dài mua được. Nhưng vừa cắn miếng đầu tiên, tôi buồn nôn, vội bịt miệng lại.

Lâm Dạng rót cho tôi ly :

“Cậu vẫn say xe à? Trước giờ có cậu nôn giờ đâu. Không biết còn tưởng là cậu có bầu đấy!”

Cô ấy nói đùa, nhưng tôi lại hơi căng thẳng, vô thức liếc nhìn về phía .

Nhưng nghĩ lại thì không thể. Suốt bảy năm hôn nhân, chúng tôi không có con – này tôi ra, là vì hắn không muốn tôi mang thai.

nữa, cũng từng nghe nói ai xuyên không rồi còn mang thai được.

Tôi đoán là do ở Đại Lương quá lâu, cơ thể vừa quay lại thế giới đại thì thích nghi kịp.

Sắc mặt của hơi phức tạp, khiến tôi nhìn không thấu.

Mà cũng – tôi từng thực sự nhìn thấu hắn. không, chẳng đến mức cả nhà tan cửa nát.

Tôi không ăn nổi bánh , chỉ uống sơn tra và ăn một chút trái cây.

Ăn xong, chúng tôi ghé thăm vài điểm du lịch trong thành phố. Vì trời quá nóng, cả nhóm quyết định đi trung tâm thương mại xem phim, tối sẽ ra tiếp.

Lúc này, người Đại Lương không mắng nữa – tất cả đều bị môi trường đẹp đẽ, hàng hóa trưng bày của trung tâm thương mại làm cho choáng ngợp.

Chúng tôi mua vé xem một bộ phim khoa học viễn tưởng 3D. Khi hiệu ứng đầu, người Đại Lương đầu chóng mặt.

“Đây là yêu thuật vậy? Ta choáng quá, muốn ói rồi!”

“Chạy mau! Có đá rơi xuống kìa!”

nữ tha mạng, nữ tha mạng, ta không dám nói bậy nữa!”

Dân thường thì hoảng loạn. Võ tướng tuy trấn định nhưng cũng lập tức giương cung b.ắ.n tên.

Chỉ tiếc, dẫu dũng cảm, tên bay ra chỉ xuyên qua màn sáng rồi rơi xuống đất.

Tôi nói với : chỉ cần không làm điều xấu, thì pháp thuật này sẽ không làm hại .

Còn mắng chửi lung tung, hay nói xấu lưng người khác…

Thì ngay lập tức, lời khó nghe trên luận biến mất sạch sẽ.

Khi ra khỏi rạp chiếu phim, người tha thiết mong tôi đừng giờ xem mấy loại phim nữa.

Nhưng cũng có vài người xin tôi chiếu thêm – vì giờ được xem một cách kể chuyện nào hấp dẫn đến vậy.

đầu chấp cái .

Lúc này một dòng luận lên:

nữ nương nương, hai người lưng người giữa thanh thiên bạch nhật làm chuyện bại hoại vậy, chẳng sẽ bị xử tử sao?”

Tôi quay đầu lại. Không có bại hoại cả – chỉ là một cặp đôi trẻ đang ôm nhau tình tứ.

Tôi liếc về phía người đăng luận , hình ảnh thay đổi theo ý nghĩ của tôi.

Trước mắt tôi ra hình ảnh một thiếu nữ bị nhốt trong lồng heo, sắp bị ném xuống sông…

7.

Ở Đại Lương bảy năm, tôi chứng kiến quá m.á.u và mắt của nữ tử.

Khi ấy tôi từng nghĩ, có ngày mình làm Hoàng hậu, nhất định sẽ cố gắng thay đổi số phận của .

Nhưng khi thật sự trở thành Hoàng hậu, tôi ra — mọi thứ đâu có dễ dàng thế.

Một xã hội bị giam cầm còn nặng nề cả núi đá, không một sớm một chiều là có thể lay chuyển.

Tôi nói với thiếu nữ kia:

“Không đâu, cùng lắm chỉ bị quan phủ khiển trách vài câu.”

Thiếu nữ nhìn tôi, trong mắt tràn đầy tang thương:

“Đoạn lang chỉ ôm ta một cái, mà ta lại c.h.ế.t rồi.”

Ngay lập tức có người đứng ra quỳ trước mặt tôi:

nữ nương nương, nàng ta tội đáng chết. Một nữ tử xuất giá lại ôm ấp nam tử, là sỉ nhục tổ tông.”

người khác cũng nhao nhao phụ họa, đòi dìm c.h.ế.t thiếu nữ kia.

Tùy chỉnh
Danh sách chương