Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12 : XIII. HẬU KẾT

Vào ngày 31 tháng Mười Hai, SHERLOCK HOLMES buộc tiễn Annabel rời khỏi bậc thềm 221B – chia tay lặng lẽ.

rằng mình cần rời bữa tiệc sớm, dù căn hộ từng cô quạnh ấy, tiếng vẫn đang rộn rã. Tiếng hét vui sướng Molly Hooper vang vọng sau cánh cửa, tiếng trẻo cô lôi kéo thanh tra Lestrade nhập cuộc.

Họ đang uống ly bia thứ ba và chơi trò twister – thứ Sherlock gọi “hỗn loạn” và “lố bịch”, thâm tâm, anh lại chút thích thú nhìn mọi người loạng choạng ngã dúi dụi. Bà Hudson suýt nữa thì kéo Annabel trở lại, nài nỉ cô ở lại, Annabel xin lỗi, hứa rằng mình lại ngay.

“Hứa với ta con lại chứ, cháu yêu?” – bà cụ mỉm đầy hy vọng.

Annabel liếc nhìn Sherlock. Anh đáp lại bằng ánh mắt trêu, ngầm giục cô đừng làm vỡ trái tim bà chủ nhà.

“Cháu hứa.”

Thế Sherlock luôn ra dối nghe thấy.

“Vậy thì đến lúc tạm biệt , ?”Anh nhỏ đủ để tránh lọt vào tai những vị khách bên , đủ rõ để cô nghe thấy. Annabel mỉm lỗi – như chính cô cũng anh ra. Suy cho cùng, chẳng điều gì qua mắt Sherlock.

“Anh đấy, chẳng bao giờ từ biệt .” – cô .

giọng vương chút buồn bã, dù cô cố giấu nó sau nụ gượng gạo. Sherlock hiểu thói quen ấy quá rõ. Sau năm đồng hành cùng cô, anh đã thuộc lòng từng nét nhỏ nhất Annabel .

bức tranh muôn màu, đầy ắp những cảm xúc con người – thứ trước đó Sherlock thậm chí tồn tại. Ý nghĩ rằng chẳng bao giờ gặp lại cô khiến anh bận lòng hơn những gì bản thân muốn thừa . anh , đây chính từ biệt .

đi – hai đều hiểu điều đó. Như sức mạnh huyền bí nào đó đang vẫy gọi, ép cô rời xa cuộc đời mới đang dần tươi sáng.

Cô mặc chiếc váy xanh phớt tím, vạt váy dừng ngay trên gối, vải lay động theo từng bước. sợi dây chuyền vàng nhỏ xinh vắt ngang phần cổ áo khiêm nhường. Cô mỉm trấn an, làn môi bóng lên dưới lớp son bóng Molly tặng.

“Em nhớ anh, Sherlock.” – cô thì thầm.

nhón chân, đặt nụ hôn vội lên má anh. Cái chạm thoáng qua, lại như thiêu đốt da thịt anh.

“Anh nhớ em chứ?”

Câu hỏi lơ lửng khí. Sherlock đủ sức trả , bởi lẽ ai cũng sợ hãi trước . Ngay Sherlock Holmes.

Thế gót, bước xuống cầu thang ngoái đầu lại. phần anh, sâu thẳm, vẫn mong cô làm vậy. anh , ước vọng biểu hiện yếu đuối. Nó cảm xúc con người – anh được để mình sa vào nó.

Đôi , anh vẫn nghe vang vọng tiếng bốn bức tường căn hộ, chợt ra nơi này cô đơn hơn anh từng nghĩ.

Vào ngày 1 tháng , Annabel đã trở lại. ấy, Sherlock Holmes mới hiểu rằng:HỌ ĐÃ YÊU BẰNG TÌNH YÊU CÒN HƠN TÌNH YÊU – ANH VÀ ANNABEL .

≪ ◦ ❖ ◦ ≫≪ °❈° ≫END≪ °❈° ≫≪ ◦ ❖ ◦ ≫

Tùy chỉnh
Danh sách chương