Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 5

dùng la bàn và mai rùa đoán một quẻ, nói: “Vận mệnh của Quý phi nương nương gần đây ngược vận quốc, tốt nhất là đóng cửa không ngoài.”

Hoàng vừa nghe, khá hài lòng gật : “Như vậy thì phiền ái phi trong cầu phúc cho quốc gia.”

Nghe có vẻ tốt đẹp, thực chất chỉ là giam cầm ta mà thôi.

Chiến sự biên cương đã giai đoạn cuối, thư của ta như bông tuyết bay đến doanh của Thư Đại Tướng .

Dưới sự giám sát của tử sĩ Hoàng , Thư Đại Tướng nhận được bức thư đầy nội dung phản loạn do ta viết.

Đêm đó, ông ta sợ đến sốt cao, hôm sau lập tức xin từ Hoàng , hy vọng sau khi đánh xong trận cuối cùng cởi giáp về quê.

Thư Đại Tướng đã trả lời ta một bức thư, trong thư quở trách hành vi điên rồ của ta, không màng đến tính mạng cả nhà, bảo ta an phận thủ thường, cũng tuyên bố nếu ta điều gì không thể quay , ông ta chắc chắn xóa tên ta khỏi gia phả.

Thái độ khiêm tốn và cắt đứt hệ của Thư Đại Tướng tạm thời bảo vệ được tính mạng của cả gia đình ông ta.

Sau nửa tháng Hoàng giam cầm, Hoàng hậu sai ma ma đem lụa trắng đến cho ta.

Ta ngồi ngay ngắn trên cao, kiêu ngạo nhìn ma ma, hiện tại thân phận của ta không phải là tú nương có thể tùy ý chèn ép, ta là Quý phi đã bên Hoàng nhiều năm.

Nếu ta cúi , nói mất con nên nhất thời điên loạn, có lẽ Hoàng thay đổi ý định.

Hoàng hậu nôn nóng muốn g.i.ế.c ta chính là vì sợ ta đông sơn tái khởi.

“Nương nương, đây là ý chỉ của Hoàng thượng, đừng nên kéo dài thời gian nữa.”

Ma ma này chính là hầu cận của Hoàng hậu đã bảo ta độc Thư Yên Nhi đó, ta biết không ít chuyện của Hoàng hậu.

“Chỉ để một lại, ta có lời muốn nói Hoàng hậu, nói xong ta ngoan ngoãn tự vẫn.”

Ma ma nghe xong hiệu cho khác, để lại đến gần ta.

“Trước đây ta đã c.h.ặ.t t.a.y tú nương, ném Hoàng hậu, bây giờ các tìm lại cho ta.”

Ma ma hơi nghi ngờ nhìn ta, yêu cầu đôi tay của một tú nương đã , ta không hiểu ta đang bày mưu gì.

Thư Yên Nhi chỉ tiết lộ ta nàng ta đã c.h.ặ.t t.a.y mẹ ta, ném Hoàng hậu để thị uy, không biết Hoàng hậu xử lý đôi tay đó như thế nào.

Ma ma nói: “Đôi tay đó Hoàng hậu nương nương đã cho chó ăn rồi, sao còn tìm lại được.”

Ta cười lạnh: “Các đối xử bán mạng cho các như vậy sao?”

Ma ma đáp: “Tay là chính nương nương tự chặt, nói lời như vậy chẳng phải buồn cười sao.”

Ta tức giận đến run rẩy, mẹ ta vì kẻ như thế này mà .

Ta đến gần ma ma, đột nhiên rút con d.a.o sắc từ thắt lưng, một nhát cắt cổ ta.

ta không nghĩ trên một Quý phi nương nương lại có hung khí như vậy, không một tiếng động đã trợn mắt tắt thở.

[ – .]

Ta nhanh chóng cắt da mặt ta, tráo đổi da mặt của Thư Yên Nhi khâu lại cẩn thận, rồi đổi cả quần áo.

Sau đó ta đẩy đổ một bình sứ thanh hoa, đặt mảnh sứ lòng bàn tay ta.

Ta bình tĩnh bước ngoài nói bên ngoài Thư Quý phi đã qua đời.

Không ai tâm một phi tần phế là treo cổ tự tử, hay tự cắt cổ.

9

Sau khi ngoài, ta vội vàng đến Hoàng hậu, trên đường lại gặp Quốc sư .

Dường như lại một lần nữa nhìn thấu ta, “Ma ma, dời bước nói vài câu .”

Ta hơi do dự, cơ thể lại không tự chủ mà theo hướng của .

đến một góc khuất, chỉ tay ta: “Ma ma không thể có bàn tay trẻ trung trắng mịn như vậy.”

Sau đó lấy từ trong một lọ thuốc mỡ, bôi lên tay ta, tay ta liền nổi đầy nếp nhăn.

“Ta có thể giúp giải quyết t.h.i t.h.ể Quý phi, Quý phi c.h.ế.t không đơn giản như một nữ , sau khi c.h.ế.t phải cởi quần áo kiểm tra, vóc dáng mảnh mai mềm mại của Thư Quý phi, sao một ma ma già có thể so được.”

muốn ta gì?” Ta hỏi.

cười: “Chờ hoàn thành việc báo thù, việc cho ta.”

Ta không chút do dự đồng ý, không còn mẹ, trên đời này ta chỉ là một đám bèo trôi nổi, gì cũng không trọng.

Bọn ta hẹn gặp nhau tinh lâu sau khi trời tối, quả nhiên có chút bản lĩnh, chiều hôm đó nói Hoàng Thư Quý phi đã tà khí nhập thể, cần thông qua trừ tà rồi hỏa táng mới có thể khiến vận quốc hưng thịnh.

Chỉ một câu nói như vậy, một vị Quý phi nương nương đã dễ dàng hỏa táng bí mật, chỉ có tài trống rỗng được chôn hoàng lăng.

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

“Tiếp theo là Hoàng hậu phải không?” nói rất dịu dàng, tiếp theo lại đưa cho ta một lọ thuốc độc.

“Không màu không mùi, chỉ cần dính nửa phần khiến xương tủy đau đớn, không thể tra nguyên nhân, chỉ cần bôi lên cổ tay, chải cho Hoàng hậu là được.”

“Còn có một lọ tẩy tủy đan, bôi lên da có thể khử mùi, dùng hương liệu quá nồng, da này đã bắt hơi thơm đến mức bốc mùi rồi.” quạt quạt mũi.

Ta: “…”

sau đó, ta đều bôi thuốc độc lên tay, sau đó hầu hạ Hoàng hậu chải rửa mặt.

Ba sau, chất độc tích tụ bắt phát tác, trước tiên Hoàng hậu đau chân không thể lại được.

Sau đó là đau dữ dội, đau thần kinh khiến nàng ta lăn lộn khắp mặt đất, không còn chút hình tượng của Hoàng hậu, giống như một con ch.ó nhà có tang.

Chỉ mười , Hoàng hậu đã gầy rộc, tất cả Thái y đều không tìm nguyên nhân phát bệnh.

Không còn cách nào khác, Hoàng hậu tìm đến , nàng ta nghi ngờ tà khí quấn thân.

Tùy chỉnh
Danh sách chương