Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thế là lũ lượt đổi phe.
Đồng thời, trên xuất hiện một luồng ý kiến yếu ớt khác.
Những người này đa phần ở độ tuổi tương tự vợ tôi, trói buộc ở nhà con , giúp giặt giũ, nấu cơm, trông cháu, dốc hết tiền tiết kiệm mình, ăn ngon mặc đẹp một chút ngửa tay xin con.
khổ sở vì mắc kẹt trong những tháng như vậy thể thoát ra, hét : “Lúc trẻ nuôi dạy con là trách nhiệm, đến con trưởng thành, lập gia đình rồi, tiếp tục trâu ngựa chúng vẫn là trách nhiệm chúng ta sao?”
lẽ vì nói tiếng lòng nhiều người , luồng ý kiến vốn yếu ớt này dần dần nhận được nhiều sự hưởng ứng hơn.
Trên lập tức dấy một cuộc tranh cãi nảy lửa.
Tôi rất lo bà , từ chỗ được mọi người khen ngợi đến nghi ngờ và lăng mạ, tôi sợ bà ấy chịu nổi.
Nhưng thực tế, bà tôi chẳng hề để tâm, bà ấy thản nhiên nói: “Vốn dĩ tất cả những điều này đều là niềm vui bất ngờ, tôi được trải nghiệm qua là mãn nguyện lắm rồi, nếu mất đi thấy buồn, trên đường đời nhiều đẹp, tôi đều đi xem thử.”
(Ý là) vốn là một điểm dừng chân trên hành trình, rồi đường đến đẹp tiếp theo, hà cớ gì buồn bã vì luyến tiếc phong nơi đây chứ.
Tuy nhiên, dù bà mấy bận tâm đến những lời đồn đoán vô căn cứ và phỉ báng kia, tôi lại mặc kệ qua.
Tôi đăng một bài viết :
“Bà tôi thích ăn sầu riêng nhất, ở nhà con 5 năm, mua đúng một lần lúc sầu riêng đại hạ giá.
Con con rể chê bà ấy tiêu tiền hoang phí.
…
Con con rể cầm thẻ lương hưu vợ chúng tôi, lấy lý do đường đường chính chính, mua đồng hồ 6 vạn, quẹt thẻ mua túi 5 vạn.
…
Con thậm chí lúc níu kéo chúng tôi về, giở trò tính toán…”
Tôi gõ lại từng chữ từng câu chuyện cũ, những chuyện quá khứ từng khiến tôi thấy lòng nguội lạnh, đây chẳng gợn chút sóng nào trong tim.
lẽ tôi cảm ơn những việc con rể và con .
Để tôi cơ hội đưa bà thoát khỏi xiềng xích ‘sợ hãi sinh lão bệnh tử’, từ đó trải nghiệm một cuộc sống tuổi hoàn toàn khác biệt.
Sau bài viết được đăng, Trần Dương liền vào bình luận ngay dưới bài tôi, kể lại tượng cậu ấy từng chứng kiến ở sân nhà chúng tôi trước đây.
Những cư dân trước đó hùng hổ trích vợ tôi, đồng loạt im lặng.
Thử hỏi một nào đó, bạn trở thành cha mẹ, con đối xử như vậy, bạn sẽ chọn thế nào?
Vợ tôi chẳng qua là sau con tổn thương, thất vọng về chúng, đưa ra quyết định chúng tôi là lợi nhất bản thân mình thôi.
Dù , chúng tôi vẫn quyền lựa chọn.
(Hết)