Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5: Đố Kỵ Và Tai Ảnh

lần suýt c.h.ế.t dưới chùm đèn, bắt nhìn mọi thứ bằng đôi . Cô không tin may mắn. Mọi thứ đang xảy – đều chủ đích.

ở trung tâm của vòng xoáy này, không ai ngoài .

Một tuần , báo chí rầm rộ đưa tin:

Luân – : Cặp bài trùng mới của giới tài chính!”

phu nhân từ chối xuất hiện buổi tiệc sản phẩm, nhường sân khấu .”

Cô nhìn những dòng tít trên điện thoại. Bàn tay khẽ run.

Duy đến đúng lúc ấy. Anh mang theo một hộp trà hoa cúc, một ổ bánh mì thịt nướng nóng hổi.

“Uống trà đi, ấm lòng.”

“Em không lòng nữa.” – cô cười, giọng pha chua xót.

“Vậy uống mang nó đến.”

Duy luôn như thế – biết cách khiến mọi đau đớn dịu như một bàn tay vuốt tóc. thấy mình được phép mềm yếu, được phép dựa anh một chút.

Họ cùng nhau dạo bước khu vườn phía biệt thự. Duy kể Paris, những chiều muộn ngồi vẽ căn gác nhỏ, ngày anh rời đi – lời hứa trở về sẽ trở đàn ông đủ tốt để bảo vệ cô.

“Em cưới rồi mà.” – cô khẽ nói.

“Anh biết. em không hạnh phúc.” – ánh anh không né tránh.

Một khoảng lặng kéo dài. Chỉ tiếng lá cây xào xạc như thì thầm điều gì mà cả hai chưa thể nói .

Tối hôm ấy, trên đường Duy trở về, xe anh bất ngờ bị chặn giữa đoạn đường vắng. Hai đàn ông lạ mặt, đeo khẩu trang, lao tới đánh tới tấp. Một nói nhỏ tai Duy trước rời đi:

“Tránh xa phu nhân họ Phan. Đây là cảnh cáo tiên.”

Duy nằm trên đất, m.á.u chảy từ trán. ánh anh vẫn sáng – không giận… mà chắc chắn: cô đang gặp nguy hiểm.

Ngày hôm , công khai đăng ảnh chụp thân mật bên Luân một buổi họp báo. Một bức ảnh chụp cảnh cô ta đắp khăn ấm anh hậu trường.

Dư luận nổ tung.

“Cặp đôi đẹp như mơ!”

“Phu nhân họ Phan dường như… vô hình.”

không lên tiếng. Cô im lặng. lần tiên – cô hành động.

Cô đến công ty. Mặc chiếc váy trắng cổ cao, môi đỏ như máu, ánh lạnh như sương.

Toàn bộ phòng truyền thông ngưng bặt cô bước . Cô đặt bản sao đơn yêu cầu điều tra nội bộ lên bàn Tổng giám đốc truyền thông – mỉm cười:

phòng đang tuồn thông tin mật ngoài. sẽ tìm kẻ .”

Vài ngày , cô nhận được bản báo cáo nội bộ. Không bất ngờ, tên hiện lên tiên danh sách truy cập trái phép tài liệu PR. Cùng lúc, camera sân showroom ghi cảnh cô ta đứng cạnh giàn đèn – đúng một tiếng trước tai nạn xảy .

cầm tập hồ sơ, bước phòng Luân.

“Em thứ muốn anh xem.”

Anh ngước lên, ánh vẫn lạnh:

“Nếu , anh không muốn nghe.”

“Không. Là .” – giọng cô cứng rắn lạ thường.

Anh lật qua từng tờ. Gương mặt dần tối sầm. tới ảnh chụp camera, tay anh siết .

“Tại sao em những thứ này?”

em không con rồi chỉ biết im lặng như anh nghĩ. anh cũng không vị cứu tinh vĩ đại nào.

Anh đã bỏ mặc em, em không phép ai làm điều nữa.”

“Em nghĩ hại em? Vô lý!”

không nghĩ. chắc.”

Luân nhìn cô. Lần tiên, anh thấy… cô như một phụ nữ . Không cô tiểu thư dịu dàng ngày nào, mà là một thể chiến đấu bản thân. điều … khiến anh thấy lo sợ.

“Nếu em định vạch trần mọi , cứ làm. đừng quên – em là vợ .”

. Em là vợ anh. nếu anh bảo vệ cô ta… thì em sẽ là vợ cũ.”

Cô rời khỏi phòng. Dứt khoát.

Tối hôm , nhận một cuộc gọi từ một số lạ:

“Nếu cô không dừng , đừng trách biến cô kẻ vô sinh.”

Cô tắt máy. Rồi gọi thẳng Duy.

“Em cần anh giúp. Em không thể đối mặt một mình nữa.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương