Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 01

mẹ chồng tôi không tôi nói gì.

Chồng tôi ăn cá, bà ta hấp cá tuần.

Ba chồng tôi rau xanh ngon, bà ta xào rau xanh ba ngày liền.

Tôi tôi ăn được tất trừ bánh nhân thịt lợn hành lá, là bà ta gói bốn trăm cái bánh nhân thịt lợn hành lá, nhét đầy tủ lạnh.

Ồ, hóa ra bà ta chỉ không tôi nói gì.

01

Mẹ chồng tôi không tôi nói gì. Đó là kết luận sau vài lần do đích thân tôi thử nghiệm, đường đường là sinh viên ngành khoa học tự nhiên nên tôi vẫn khá nghiêm túc.

Dạo trước tôi phẫu thuật cắt polyp, bác sĩ nói trước mặt rằng loại bệnh rất dễ tái phát nên kiêng ăn thức ăn kích .

Mẹ chồng tôi ở bên cạnh hỏi thăm:

“Thức ăn kích là thức ăn như ?”

Bác sĩ nói: “Là những thứ bình thường thôi, ví dụ như vào mùa không được ăn . Tôi ghi cụ thể vào đơn thuốc, nhớ nhìn kỹ một chút.”

đó chồng tôi trêu tôi: “Xem mẹ anh quan tâm em chưa kìa.”

Từ hôm đó, tôi bữa .

Tôi không ăn, bà ta đứng bên cạnh khuyên mãi:

, mẹ mua ngon lắm, là người ta tự trồng, không phải loại trong kính đâu.”

Tôi nhìn chồng cắm cúi ăn cơm nói:

“Mẹ ơi, mùa thu là đồ kích , tốt nhất không nên ăn.”

Một sau, tôi không gắp lấy một đũa, bà ta lại khuyên:

mẹ chua ngọt, mẹ nhớ con ăn vị chua ngọt mà, con nếm thử !”

Chồng tôi là Trương Hiên vẫn hì hục ăn, tôi lại nói:

“Mẹ ơi, con không ăn được.”

Cuối cùng tôi vẫn không ăn, bà ta trực tiếp dùng đũa gắp một miếng bỏ vào bát tôi:

“Con xem Trương Hiên ăn ngon kia kìa, con không ăn là hết đấy.”

Tôi quăng đũa xuống bỏ , mẹ chồng tôi suýt thì khóc ngay tại chỗ.

Bà ta khóc lóc với con trai rằng chăm sóc chúng tôi vất vả .

Chồng tôi uống hết bát canh mới nói:

“Mẹ biết rõ cô ấy không ăn được , cố tình , người ta vui sao?”

Ồ, hóa ra anh ta không điếc không mù.

Suýt nữa tôi đã lầm .

02

Nói đến hôm trước tôi tăng ca đêm.

Sáng về ăn sáng, tôi không muốn ăn nên không ăn, trước mặt mọi người nói một câu:

“Con đây, đến bữa tối con mới ăn, đừng ai con nhé.”

Kết quả là tôi ngon lành thì tiếng cửa vang lên.

Tôi trùm chăn giả vờ như không nghe , nghĩ rằng một lát nữa không ai nữa.

Ai ngờ bên ngoài càng càng hăng, ý là nếu tôi không mở cửa thì không bỏ .

Tôi nghe tiếng bố chồng tôi nói trong phòng khách: “Con bé , không phải đã đừng sao?”

Mẹ chồng tôi thở dài nói:

“Nó không ăn sáng, cứ như không tốt cho sức khỏe chút . Tôi mới nấu sủi cảo, ăn một chút.”

Tôi bị đánh thức đến đau đầu, cầm điện thoại lên xem, mới mười giờ sáng, trong khi tôi vào phòng bảy giờ rưỡi.

Bà ta : “ , mẹ món sủi cảo con nhất, chúng ta ăn xong tiếp nhé.”

“Mau , , dạ dày con rỗng, lát nữa chịu được không? Nghe lời mẹ , mẹ thể hại con sao?”

? ? Ông già, ông tìm chìa khóa , đừng để đứa trẻ đói ngất trong phòng.”

Tôi bị cho không cách khác, mở cửa ra thì bố chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt quan tâm trìu mến, tôi không tiện phát hỏa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương