Khi tôi xuyên đến, nguyên chủ vừa mới uống thuố//c ngủ.
Đứa con gái bé bỏng vẫn đang say giấc trong vòng tay, còn người chồng yêu mà không được đáp lại thì suốt đêm không về, ở bên “bạch nguyệt quang” vừa hồi hương, cùng cô ta uống rượ//u say mềm.
Tôi tiếp quản thân thể của nguyên chủ.
Người chồng không hay biết gì vẫn muốn tôi tiếp tục làm bảo mẫu ngoan ngoãn, gọi là tới, đuổi là đi.
Bà mẹ chồng già cậy quyền, ngang ngược đòi tôi ly hôn với con trai bà.
Còn “bạch nguyệt quang” của anh ta thì nóng lòng muốn tôi nhường vị trí cho cô ta.
Tôi làm mẹ mà không hề đau đớn, ôm lấy đứa con gái bé bỏng trong lòng, và quyết định:
Tất cả những kẻ từng tổn thương nguyên chủ, nhất định phải trả giá.