Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15.
Bên trong xe, nhiệt độ vừa đủ ấm.
Không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài.
Điện thoại tôi bất ngờ reo lên.
Là số của Lý Hinh Khả.
Tôi không bắt.
Nhưng sau ngắt máy, cô ta gọi lại, hết lần này đến lần khác.
Tôi nhìn màn hình, chỉ cười nhạt.
Giờ phút này, tôi chẳng tin người cầm máy bên kia sự là cô ta.
Ngồi bên cạnh, Dương Bách Uyên liếc sang, ánh mắt mang chút tò mò.
Tôi chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, khẽ xoa thái dương:
“Lại phiền anh rồi.”
Anh bật cười khẽ, giọng trầm và ấm:
“ giúp chị Giang là vinh hạnh của tôi.”
Ngón tay anh khẽ lướt qua cằm,
ánh mắt nhìn tôi chứa vị khó đoán:
“Không ngờ Tổng Kỷ lại chẳng trân trọng một viên ngọc sáng.”
Ánh mắt anh ta dừng lại ở tôi,
vừa như khen, vừa như thăm dò.
Giới này vốn chẳng có nhiều bí mật.
Dù tôi và Kỷ Cảnh Nam từng khai mối quan hệ,
nhưng cũng chẳng cố giấu.
Người như Dương Bách Uyên nhìn thấu điều ,
cũng chẳng có lạ.
Tôi mặt đi,
nhìn ra ngoài khung kính đang mờ hơi nước,
giọng nhẹ nhưng giữ vẻ điềm tĩnh:
“Để anh chê cười rồi.”
16.
Sáng hôm sau, Lý Hinh Khả đến ty rất sớm.
Cô ta mang đôi giày cao gót nhọn hoắt, gõ lộp cộp trên sàn, gương mặt đầy vẻ sốt ruột, như thể sợ ai cướp mất phần của .
Trợ lý chạy vội đến văn phòng tôi, hạ giọng hỏi:
“Chị ơi, sự cho cô ta chấm dứt đồng à?”
Tôi gật đầu:
“Bảo bên Tâm Entertainment thanh toán tiền bồi thường vi phạm đồng.”
Tâm – cái tên nghe vừa quen vừa chướng tai.
“Tâm” lấy từ “Giang ”, còn “” lấy từ “Hinh Khả”.
Tên ty của Kỷ Cảnh Nam do chính Hinh Khả đặt,
và anh ta lại còn chấp nhận.
Đúng là khiến người ta buồn nôn.
Trợ lý nghe xong, chỉ nói “vâng” rồi đi ngay.
đầy năm phút sau,
phòng việc đẩy mạnh.
Kỷ Cảnh Nam xuất hiện.
Hai mắt thâm quầng, mặt hốc hác, rõ là cả đêm không ngủ.
Anh ta nhìn tôi lâu, rồi khẽ nói:
“Giang … anh đến rồi.”
Tôi mở ngăn kéo, rút tập hồ sơ đặt lên bàn:
“Vậy ký đi, Tổng Kỷ.
Đây là bản chia tài sản sau hôn.
Vì anh ngoại tình, nên phần chia là sáu bốn – tôi sáu, anh bốn.
Nếu anh có kiến, cứ nói.”
Kỷ Cảnh Nam chẳng thèm nhìn bản thỏa thuận,
chỉ chăm chăm nhìn tôi, giọng khẽ đi:
“ ty là Hinh Khả nhờ anh đăng ký giúp thôi.
Tên cũng là do cô ấy đặt.
Anh không có khác.”
Anh ta dừng lại, ánh mắt trở nên cầu khẩn:
“Giang , đừng hôn nữa không?
Chỉ cần em gật đầu, anh sẽ hủy hết đồng với cô ấy.
Anh sự lại với em.”
Trong phòng im lặng.
Người đàn ông từng kiêu ngạo, từng khen là tài giỏi,
lúc này lại cúi đầu, giọng , như kẻ đang cầu xin sự thương hại.
“Anh không chịu nổi thấy em đi cùng người khác.
Tất cả anh … là vì anh ghen.
bắt đầu lại không?”
Tôi bật cười.
Một nụ cười lạnh nhạt và chán chường.
Ngón tay tôi chỉ về phía .
“Anh nói mấy câu … cô nhân tình của anh đều nghe hết rồi đấy.
giải thích thì lại nói với cô ta.
Còn tôi… không liên quan.”
Kỷ Cảnh Nam theo phản xạ đầu lại.
Ngoài , Lý Hinh Khả đang chết lặng.
Mặt cô ta trắng bệch, môi rẩy, ánh mắt ngỡ ngàng.
Buồn cười thay,
hai người bọn họ –
một kẻ phản bội, một kẻ xen vào –
đều ngẩn ra như đứa trẻ lột mặt nạ giữa ban ngày.
Còn tôi chỉ khẽ chỉnh lại cổ áo,
xoay người về phía sổ,
nhìn ánh sáng ban trưa xuyên qua tấm rèm mỏng.
Mọi thứ… đã đến lúc kết thúc.
Ngay khoảnh khắc , Lý Hinh Khả đỏ hoe mắt.
“Tổng Kỷ…” – giọng cô ta , rồi nước mắt tuôn như mưa.
Cô ta dậm mạnh chân, vừa khóc vừa chạy ra ngoài, tiếng nức nở vang khắp hành lang.
Kỷ Cảnh Nam theo phản xạ định bước theo.
“ lại!” – tôi quát.
Anh ta khựng lại, đầu nhìn tôi, ánh mắt giằng co.
“Giang …”
Tôi đẩy tờ hồ sơ hôn về phía anh ta:
“Ký rồi hãy đi.”
Anh ta nhìn tôi, ánh mắt chứa đầy van nài, giọng khàn hẳn đi.
Tôi nhếch môi cười lạnh:
“Tổng Kỷ, nếu anh không ký,
vậy tôi chỉ còn cách kiện anh vì tội… chung sống song song trong hôn nhân.”
Kỷ Cảnh Nam yên, gương mặt dần cứng lại.
Tôi không do dự, rút điện thoại ra, bấm gọi cho luật sư ngay trước mặt anh ta.
“Chào anh, ơn soạn giúp tôi một bản đơn kiện…
về tội vi phạm hôn nhân, cụ thể là hành vi ngoại tình và chung sống song song.”
Kỷ Cảnh Nam siết chặt nắm tay, hàm răng nghiến ken két.
“Em nhất định phải hôn à?!
Anh đã cố gắng níu kéo rồi, em không thấy sao?!
Giang , em không có tim sao?!”
Tôi chẳng buồn ngẩng lên, chỉ tiếp tục nói vào điện thoại:
“Vâng, nhớ ghi rõ tội danh là “chung sống bất pháp trong thời kỳ hôn nhân”, cảm ơn anh.”
Giọng tôi bình thản, từng vang rõ trong không khí.
Kỷ Cảnh Nam giận đến người.
Cuối cùng, anh ta giật lấy cây bút,
đập mạnh ký xuống tờ giấy, rồi trừng mắt nhìn tôi.
“Giang , em sẽ hối hận.”
Tôi cúi đầu, ánh mắt lướt qua dòng ký nguệch ngoạc của anh ta.
Khóe môi nhếch lên, giọng bình thản:
“Đồ ngu.”
17.
Tại Phòng Hộ tịch.
Thủ tục hôn xong, nhưng phải chờ thêm một tháng mới chính thức có hiệu lực.
Kỷ Cảnh Nam mặt mày u ám, không nói một lời,
bước nhanh ra khỏi ,
tiếng động cơ xe vang lên chói tai, rồi vụt mất khỏi tầm mắt tôi.
Tôi yên trước bậc thềm,
gió lùa qua mái tóc, cảm giác nhẹ tênh.
Rút điện thoại ra, tôi gọi cho trợ lý:
“Về vụ Lý Hinh Khả — đừng kìm truyền thông nữa.
Cứ để nhiệt độ dư luận bùng lên.
Và nhớ chuyển cho phía báo chí tài liệu tôi gửi hôm trước.”
Đầu dây bên kia, giọng trợ lý vang lên đầy phấn khích:
“Rõ rồi, chị Giang! Em ngay!”
Tôi khẽ nhắm mắt,
một nụ cười nhàn nhạt hiện lên nơi khóe môi.
Cuộc chơi này,
cuối cùng cũng đến lúc đổi người cầm cờ.
18.
không còn thế lực nào sau che chở,
tất cả bê bối của Lý Hinh Khả lập tức bùng nổ khắp mạng xã hội.
Giải Kim Trì vốn là một trong giải thưởng danh giá nhất,
quy tụ toàn diễn viên thực lực trong giới.
Vậy giải năm nay lại trao cho một người
không có tên trong danh sách đề cử, diễn xuất thì tệ đến mức không thể chấp nhận nổi.
Dân mạng dĩ nhiên không tin đây chỉ là “sơ suất của ban tổ chức”.
Từ tối đến khuya, mạng xã hội tràn ngập hai “gian lận” và “mờ ám”.
Nhưng chuyện dừng lại ở .
Cô trợ lý cũ của tôi đã tung toàn bộ tài liệu —
từ giấy đăng ký kết hôn, cho đến đơn hôn giữa tôi và Kỷ Cảnh Nam — lên mạng.
Chỉ trong một đêm, internet như bùng nổ.
[Trời đất ơi, đây đúng là quả bom tấn! “Tổng Kỷ yêu chiều vợ” hoá ra không phải vợ à?!]
[ là sao? Lý Hinh Khả người ta có vợ xen vào à? Còn dám đăng ảnh khoe tình cảm?! nổi đến phát điên rồi!]
[Cũng chắc đâu, đâu cô ấy không anh ta có vợ? Có cũng lừa đấy chứ?]
[Bênh vừa thôi, ai lại “không ” dám đăng ảnh cưới?]
[Tôi chỉ đi bóc ngô thôi lại đã thấy cái “quả dưa” to thế này trong giới giải trí?]
[Tôi nói rồi, Lý Hinh Khả chẳng có tài năng cả, thế lấy giải. Hoá ra là đại gia nuôi, chán .]
[ , đúng là “”. Tội nghiệp giải Kim Trì, kéo xuống bùn vì một trò lố.]
Tôi đọc vài bình luận,
rồi bình thản tắt màn hình.
Lý Hinh Khả giờ không còn là người của tôi nữa.
Và tôi — chẳng có lý do phải tiếp tục bao che cho cô ta.
Kỷ Cảnh Nam nhận ra mọi chuyện,
đã quá muộn.
tôi chặn số, anh ta chỉ có thể gửi tin nhắn:
[Giang , em phải đến mức này sao?]
Tôi đang trong tâm trạng khá tốt,
nên lần này cũng nhắn lại:
[Anh thấy đau lòng rồi à?]
Bên kia im lặng lâu.
Đêm xuống, tôi nghe tin mới từ tập đoàn Kỷ thị:
Kỷ Cảnh Nam bất chấp phản đối của cổ đông, ký đồng chính thức với Lý Hinh Khả.
Tôi chỉ mỉm cười,
rồi mở máy tính,
bán tháo toàn bộ cổ phần của trong ty họ Kỷ.
Tôi là một người kinh doanh.
thương vụ lỗ vốn hoặc không có tương lai,
tôi bao giờ giữ lại.