Vào buổi tối hôm kết thúc kỳ thi cấp hai, tôi đang bàn với chồng về chuyện đưa cặp song sinh – con trai và con gái – đi du lịch xả hơi.
Anh ta bỗng nhìn tôi, vẻ mặt nghiêm túc:
“Chúng ta ly hôn đi. Hai đứa nhỏ để tôi nuôi, tài sản chia đôi.”
Tôi như bị sét đánh ngang tai, miệng há ra rồi lại ngậm vào, nửa ngày cũng không nói được lời nào.
Chỉ cảm thấy lồng ngực trào dâng một cơn nghẹn ngào, nhanh chóng lan lên đến khóe mắt.
Nước mắt vừa rơi xuống thì con trai và con gái đã từ bên ngoài bước vào.
Hai đứa vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, động tác thản nhiên, cứ như thể đã sớm biết chuyện này sẽ xảy ra.
Con gái ngồi xuống cạnh tôi, lặng lẽ nắm lấy tay tôi.
Con trai đứng chắn trước mặt hai mẹ con tôi, mặt không chút biểu cảm, nói với chồng tôi:
“Chúng con đồng ý ly hôn. Con và em gái sẽ ở với mẹ. Tiền trợ cấp nuôi dưỡng tính hai phần. Tài sản trong hôn nhân, mẹ con muốn ba phần tư.”