Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Từ Chấn bị triệu tập đến đồn trong tình trạng hoảng loạn, hẳn là hắn ta vẫn sợ đến đòi mạng hắn.
Mặc họ Từ không thiếu đây cũng là mạng , không thể loa. làm có chuyện dễ như vậy, thật tình nói bọn họ có chạy án cho hắn tôi cũng sẽ không để yên. Mệnh hắn định sẵn là phải ăn cơm tù.
Tôi về thấy ngồi trước cửa, suy cho cùng, nó vẫn là cô bé trải sự đời…
“Xác cũng tìm được , vẫn chịu đi đầu thai ?”
“Tô Thanh Châu, xin lỗi chị.” không oán khí bao quanh, cô trở về hình hài nữ sinh trẻ tuổi, đứng cúi đầu xin lỗi tôi.
“Tôi đòi được công bằng cho mình, chị… Tôi….”
Nghe cô nhóc ấp úng không nói , tôi chỉ bình tĩnh hỏi nó: “Cô có tin vào nhân quả không?”
nghe vậy nhìn tôi không nói nên lời.
“Đi đầu thai đi, mọi chuyện trên đời đều có nhân quả cả, không phải lo.” Tôi nháy mắt với con bé cũng mở cửa đi thẳng vào .
tôi không nói cho điều, c.h.ế.t phải là . Với những cô ta và hắn gây cho tôi, tất cả đều được hai ông thần thiện – ác ghi chép , e rằng xuống đó cũng khá là sống.
Tôi đồng ý tìm xác cho cô ta cũng chỉ vì hắc bạch vô thường nhờ tôi thôi, nếu cô ta thành lệ quỷ khát m.á.u trở thành tinh, lúc đó hậu quả thật sự sẽ lường.
việc tìm bằng chứng, không có , tôi cũng không thiếu cách để ép hắn ta, đó chỉ là cái cớ để cô ta chịu đi xuống địa ngục không vấn vương phàm tục thôi.
“Về ?” Vừa bước vào giọng nói trầm thấp vang lên
“Ô ơi!” Tôi giật mình vội với tay bật nhanh công tắc đèn, dáng cao lớn ngồi trên sofa tôi, bên cạnh là bóng đen phụ nữ không rõ mặt mũi, đủ thấy bà ta tồn tại ở đây bao lâu .
Nhìn Minh ngồi trên ghế sofa tôi cảm thấy hiểu, hắn làm đây kiểu ?
Hẳn là bây giờ tôi báo cảnh sát được đúng không?
Nói là làm, tôi rút điện thoại bấm số giọng nói trầm thấp pha chút mệt mỏi vang lên, “em giúp tôi đưa bà ta đi đầu thai được không?”
Ngón tay bấm mật khẩu tôi dừng ngay tức khắc, hắn biết?
Tôi nhớ hắn không có mắt âm dương …
“Không cần phán xét tôi như vậy, tôi chỉ là tình cờ biết được thôi.”
Tôi bán tin bán nghi nhìn Minh, cũng là anh ta.
“Oán khí bà ấy sinh là vì anh, vậy nên giúp cũng không , thế …”
Thấy tôi lặp lờ không nói, Minh trông có vẻ sốt ruột
“Bao nhiêu cũng được.”
Tôi nhíu mày nhìn anh ta, “vấn đề là ? Trông tôi thiếu lắm hả?”
Anh ta không trả lời tôi
Haizz
Cũng đúng, có ai nỗi cám dỗ tài chứ.
“Cái tôi muốn nói chính là, điều kiện tiên quyết để buổi lễ thành công là bản thân anh và anh phải buông bỏ được khuất mắc trong lòng.” Tôi nghiêm túc nhìn Minh, nói.
“Em nói rõ hơn được không?”
Tôi đi đến ghế sofa nhìn thẳng vào mắt Minh nắm lấy tay anh ta, nhìn phụ nữ bên cạnh.
Minh nhìn tôi đầy hiểu, tôi nhận anh ta căng thẳng bởi vì Minh liên tục nuốt nước bọt. Thói quen ngay cả anh ta không nhận .
Tôi nhắm mắt thoát hồn khỏi cơ thể, thông mệnh hồn để đi vào sợi dây trắng nằm giữa hai .
Chẳng biết bao lâu, khi tôi mở mắt bắt gặp ánh mắt hoảng loạn Minh nhìn tôi, anh đưa tay lên lau đi dòng lệ tuôn trào nơi khóe mắt tôi, giọng điệu ân cần hệt như lúc chúng tôi yêu nhau
“Nếu cho em quá thôi, đừng khóc, có được không?.”
Đến tận lúc anh về, tôi vẫn thẫn thờ, mặc khi quen nhau, anh từng giấu giếm tôi về quá khứ anh. Tất cả những anh trải anh đều kể cho tôi biết, lột đi trần trụi không khi tôi tận mắt chứng kiến những điều đó không khỏi rơi lệ.
Cuối cùng tôi cũng hiểu vì anh ổn định sự nghiệp, có mới vừa yêu thương vừa nghiêm khắc ruột anh vẫn chịu buông.