Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dù sao đó cũng là cháu đích tôn mà bà ta nâng như trứng, hứng như hoa. Bà thà thiệt thòi bản thân cũng không nỡ để cháu mình thiếu thốn.
Nhưng mẹ chồng vẫn luôn nhớ thương số tiền tôi được chia sau ly hôn.
“Huệ Huệ à, con trai của bạn mẹ làm ở ngân hàng, nói gần đây có sản phẩm tài chính mới rất có lời.”
“Hay là con chuyển cho mẹ số tiền chia được sau ly hôn, để mẹ giúp con mua sản phẩm tài chính nhé, đầu tư sinh lời mà.”
Trước chiêu trò của mẹ chồng, tôi không hề nao núng:
“Mẹ ơi, mẹ đừng để bạn mẹ lừa gạt rồi lại giúp con bà ấy hoàn thành chỉ tiêu doanh số đó nha. Người bình thường như mình đâu có hiểu mấy thứ sản phẩm đầu tư, lỡ lỗ là coi như toi luôn tiền.”
“Hay là mẹ đưa sổ tiết kiệm cho con giữ đi? Con giữ giúp mẹ, kẻo con trai bạn mẹ thấy mẹ lớn tuổi rồi lại dụ dỗ mua mấy thứ linh tinh, cuối cùng mất luôn cả tiền dưỡng già.”
Trong ấn tượng của mẹ chồng, tôi trước giờ vẫn luôn dễ dãi, biết điều. Lần này nghe tôi nói như vậy, bà ta lập tức nổi cáu.
“Mày còn đang nhòm ngó tiền trong túi tao hả?”
Nghe mẹ chồng thốt ra những lời nặng nề như thế, tôi lập tức tỏ vẻ oan ức:
“Mẹ, mẹ nói vậy là sao? Con chỉ lo mẹ bị lừa nên mới tốt bụng nhắc nhở thôi mà.”
“Chẳng lẽ trong lòng mẹ, mẹ chưa từng xem con là con gái ruột sao? Chứ con luôn coi mẹ như mẹ ruột đó.”
Thấy tôi tủi thân, mẹ chồng cũng sực nhớ ra mình lỡ lời, vội vàng lùi lại một bước, sợ để lộ mục đích thật sự của mình:
“Mẹ không có ý gì khác đâu, con muốn tự giữ tiền thì cứ giữ nhé.”
Kế hoạch đầu tiên thất bại, mẹ chồng lại bắt đầu diễn vở mới.
Hết kêu đau lưng rồi đến nhức chân, cứ canh đúng giờ tôi tan làm là bà lại bỏ mặc con nằm một mình trên giường, miệng không ngừng than vãn.
Ý tứ rõ ràng là muốn ám chỉ mình đang mệt mỏi, khó chịu, mong tôi đưa tiền để đi khám bệnh.
“Mẹ à, mấy ngày nay nếu thấy không khỏe thì để con gọi Lục Gia Dương đến đưa mẹ đi viện khám. Còn con sẽ xin nghỉ phép ở nhà trông con.”
Nực cười thật, mẹ chồng không sinh tôi, cũng không nuôi tôi, đã vậy còn rắp tâm tính kế với con tôi, thế mà còn muốn moi tiền từ tay tôi à? Bà đang mơ giữa ban ngày chắc?
Huống hồ, Lục Gia Dương mới là con ruột của bà ta, thân thể lành lặn đang sống sờ sờ ra đấy, sao lại đến lượt tôi – một đứa con dâu cũ – phải bỏ tiền và bỏ công?
Mẹ chồng sững người:
“Con… con không đưa mẹ đi à?”
6
“Cháu còn nhỏ, mới sinh chưa được bao lâu, là lúc sức đề kháng yếu nhất. Nếu con theo mẹ đến bệnh viện, lỡ bị nhiễm virus gì rồi lây sang cháu thì biết làm sao?”
“Vì sức khỏe của con con, lần này con đành xin lỗi mẹ vậy.”
“Mẹ thấy không khỏe chỗ nào? Để con gọi Lục Gia Dương đến đưa mẹ đi khám.”
“Dù con và anh ta đã ly hôn, nhưng anh ta vẫn là con ruột của mẹ, mẹ nuôi dưỡng mấy chục năm trời, chẳng lẽ giờ lại không chăm nổi mẹ một lần?”
Vừa nói, tôi vừa cầm điện thoại chuẩn bị gọi cho Lục Gia Dương.
“Đợi đã!”
Mẹ chồng vội vàng ngăn lại, lập tức hết đau lưng, cũng chẳng thấy mỏi chân nữa, từ ghế sofa bật dậy chạy vào phòng bế cháu lên dỗ dành.
“Mấy cái này là bệnh cũ thôi, không đáng để tốn tiền khám, tiền đó để dành cho cháu đích tôn của mẹ sau này còn dùng đến.”
Dù chuyện lần này đã qua, nhưng thái độ của mẹ chồng vẫn đầy tính toán, ánh mắt cứ đảo quanh, không biết lại đang suy tính trò gì.
Nghĩ đến sự trơ trẽn của bà, tôi mở két sắt, lấy thẻ ngân hàng ra, đến thẳng ngân hàng làm thủ tục chuyển toàn bộ số tiền được chia sau ly hôn sang đứng tên con trai tôi.
Làm xong, tôi còn cố ý cho mẹ chồng xem một lượt, nhấn mạnh rằng số tiền này sẽ dành để con tôi dùng cho việc học sau này.
Sắc mặt mẹ chồng trông phức tạp vô cùng, sau khi méo mó vì không cam lòng thì đành phải nhượng bộ.
Dù sao cũng là bà tự miệng nói ra: tiền này là để dành cho “cháu trai cưng” của bà sử dụng.
Tối hôm đó, tôi nghe thấy mẹ chồng gọi điện cãi nhau om sòm với Lục Gia Dương.
Phòng khách đã bị tôi âm thầm lắp camera giám sát từ lâu, giờ tôi đang ngồi trên giường, thư thả xem hai mẹ con họ “chó cắn nhau”.
Chương 6 tiếp : https://vivutruyen.net/me-chong-dien-kich-con-dau-tra-vai/chuong-6