Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Khâu Minh gọi tôi liên tục. Tôi dứt khoát chặn hết liên lạc.

Mắt cay xè. Vừa khi mẹ chồng tung ảnh nhục nhã tôi, dì sỉ nhục tôi, anh ta vẫn im thin thít.

tôi đám hàng công kích, anh ta lại chọn bảo vệ “ thân” của mình.

chồng mà tôi tin tưởng sao?

Trong bên kia, mẹ chồng không lên tiếng, nhưng tôi biết đang bàn cách đối phó.

Cậu lên tiếng dàn xếp:

[Được , hôm nay thôi, mọi đừng bàn nữa. Cũng đừng lưu ảnh. Chúng ta là một gia đình, tốt , không có ai ác ý.]

Gia đình? Một gia đình rác rưởi.

Tôi định rời nhóm chat, nhưng nghĩ lại — nếu lẳng lặng rút lui, phải tôi tự nhận phần thua sao?

Tôi nhớ thói quen đáng ghét của mẹ chồng:

Sau khi tắm, ta thích đi lại khắp nhà chỉ mặc mỗi đồ lót. Tôi đã nhắc nhiều lần, nhờ Khâu Minh góp ý, nhưng ta viện cớ “thói quen nhiều năm không đổi được.”

Tôi đành đựng, nghĩ ta chỉ vài tháng sẽ về.

Nhưng , chính thói quen ấy lại tôi cơ hội.

Nếu ta có tung ảnh riêng tư của tôi, tôi cũng có làm y hệt với ta.

Hôm Khâu Minh về nhà, anh ta đóng cửa với mẹ chồng nói chuyện rất lâu.

Khi bước ra, mặt anh u ám, không nói một lời, ôm chăn gối vào thư .

Tôi vốn muốn cãi nhau, nhưng nghĩ kế hoạch trong đầu, tôi nhẫn nhịn. Không để lộ sớm.

Mấy liền, Khâu Minh trong thư . Tôi không có cơ hội bắt gặp cảnh mẹ chồng tắm rửa.

Tối nay, tôi thấy khó , đau rát cổ họng.

Mẹ chồng “ân cần” mang thuốc cảm tôi, dặn uống một giấc.

Tôi liếc nhãn thuốc — có thành phần gây buồn . Lo ảnh hưởng bé nên tôi không uống.

Sáng sớm, tiếng sột soạt khách khiến tôi tỉnh dậy.

Hé cửa nhìn ra, tim tôi như ngừng đập.

Cửa tắm mở toang.

Trong làn hơi nước nóng hổi, Khâu Minh ngồi trên ghế nhỏ, trần như nhộng, mẹ chồng đang kỳ cọ tấm lưng đẫm mồ hôi của anh.

Vấn đề là — ta cũng trần trụi phần trên!

tôi quặn thắt, buồn nôn dâng lên.

Tôi nghĩ Khâu Minh là hiếu thảo. mới hiểu: những giọt nước mắt trong hôn nhân, là do mù quáng trước khi cưới!

Tôi run rẩy điện thoại, quay video. Bằng chứng phải nắm chắc trong tay.

Mẹ chồng nhỏ giọng:

– “Con trai, khi vợ, là lần đầu mẹ được kỳ lưng con.”

– “Trong nhà này, sau này mẹ muốn làm gì làm.”

– “Con nhỏ lớn do mẹ tắm rửa, có chỗ nào mẹ chưa thấy? Tại sao vợ lại thành không được? Mẹ không hiểu.”

Khâu Minh đáp chắc nịch:

– “Mẹ, mẹ đừng sợ cô ta. Vợ đổi bất cứ lúc nào, nhưng mẹ chỉ có một. Nếu cô ta còn dám nói gì, mai con bỏ ngay!”

Nước mắt tôi rơi lã chã.

Mẹ chồng lại thêm dầu vào lửa:

– “Nhưng nhà mẹ cô ta còn căn nhà tỉnh lỵ, mỗi căn mấy chục triệu, tương lai là của con. con, mẹ cũng được…”

Khâu Minh nghiến răng:

– “Một con cũng không nổi nữa. Mẹ nhìn dáng dấp cô ta đi, mang thai tăng bốn chục cân, đầy vết rạn, ngay heo cũng không ăn nhiều như thế. khi sinh con xong, con chưa đụng vào cô ta lần nào!”

Lời anh ta như d.a.o cắt vào tim tôi.

Tôi là cô gái mảnh mai. con, tôi ăn uống đủ chất, chấp nhận thân hình xồ xề, rạn nứt.

Tôi biết anh xa cách, nhưng chưa bao ngờ anh khinh miệt tôi thế.

Mẹ chồng tiếp lời, giọng dò xét:

– “Gần con có… bên ngoài không? Mẹ thấy con hay tăng ca, nửa đêm còn chat.”

– “Chỉ tâm sự thôi. Về nhà toàn đối diện với một con heo, lẽ không tìm chỗ xả?”

– “Hừ, cẩn thận đấy, đừng để Tiêu Tuyên phát hiện. Nhưng mà… đàn ông không ngoại tình mới lạ.”

Khâu Minh cười nhạt:

– “Mẹ yên tâm, trong mắt cô ta chỉ có đứa bé. Con chơi chơi thôi, sẽ không phát hiện đâu.”

Tôi c.h.ế.t lặng.

Khâu Minh… ngoại tình!

Bao nhiêu mảnh ghép xâu lại: về muộn, lạnh nhạt, dọn ra riêng… tất hợp lý.

Tôi tiếp tục quay, mẹ con không hề biết.

Đêm đó, tôi nằm trên giường, nước mắt ướt gối, không nổi.

Ban , Khâu Minh đi làm, mẹ chồng ra ngoài.

Con trai nhỏ bé ngây ngô cười trong nôi, càng khiến lòng tôi đau nhói.

Tôi nhớ mẹ tôi.

Tôi là con một của gia đình thủ phủ tỉnh. tình yêu, tôi bất chấp phản đối, chồng xa.

Tôi tự tin: “Đi máy bay hai tiếng, cuối tuần con về được mà.”

Nhưng hai năm cưới, số lần tôi về thăm đếm trên đầu ngón tay.

Khi tôi sinh con, mẹ tôi chỉ kịp vài về chăm tôi ốm yếu.

Tôi bên ông lúc phẫu thuật.

thành phố này, tôi tìm được công việc phù hợp, thu nhập giảm một nửa.

Ngược lại, Khâu Minh nhờ cơ hội mà thăng tiến, thành “ có tương lai” trong mắt hàng.

Cũng thế, mẹ chồng càng coi thường tôi.

Tôi là học sinh xuất sắc, niềm tự hào của mẹ.

, trong mắt nhà chồng, tôi chỉ còn là một cái máy đẻ, cái bình sữa sống.

Tôi cười nhạo nữ chính phim truyền hình mù quáng yêu đương.

Nào ngờ chính tôi mới là Hứa Thấm thật sự.

Sau một hồi khóc, đầu óc tôi sáng tỏ.

 Tôi phải ly hôn.

Nhưng trước đó, tôi sẽ không để bất kỳ ai trong nhà này sống yên!

——–

Những kế tiếp, trong nhà yên ắng lạ thường.

Bọn tưởng tôi dọa sợ, không dám vùng vẫy thêm.

Nhưng thực tế, tôi chỉ đang lặng lẽ chuẩn .

Khi mọi thứ đã thu xếp xong, tôi ôm con, xách vali, rời khỏi nhà.

Dưới lầu, chiếc xe tôi đặt đã đợi sẵn.

Chị Trương – bảo mẫu mới thuê – ngồi trong xe, mỉm cười đón con tay tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương