Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta đứng một , lặng lẽ nghe mẹ ta nói muốn bán ta .
Nhưng lần , không hề hùa theo bà nữa. Y gỡ từng ngón từng ngón tay bà ra, để cho bà một bóng lưng lạnh lùng.
“Trời ơi, các người muốn ta c.h.ế.t mà!”
Mẹ ta đập tay xuống đất một cách điên cuồng, mặc cho mảnh vỡ bình hoa găm vào da thịt mình.
Ta đột nhiên bật cười thành .
Mẹ ta nhìn chằm chằm ta sự căm hận, đôi tay dính đầy m.á.u bà vào ta: “Nhỏ khốn nạn, nhận một kỹ nữ thanh lâu làm mẹ rồi sẽ ngày mày phải khóc.”
Ta phe phẩy quạt, không hề bận tâm: “Người làm thiếp đâu phải là ta, vì muốn dùng ta để đổi lấy tương lai thì chắc chắn sẽ cho ta một thân phận diện. Nếu hôn ước được dành cho thì mẹ cũng không cần nhường vị trí chính thê rồi. Đáng tiếc, ông trời không chiều lòng mẹ rồi.”
Ta vui vẻ bước ra khỏi chính sảnh, bỏ mẹ ta đang sững sờ tại chỗ.
Đêm , bà ta bèn cho v.ú Lưu thân cận với mình lén đến tiệm t.h.u.ố.c lấy t.h.u.ố.c.
Lúc bà Lưu trở bẩm báo, ta cười thưởng cho bà ta vài lá vàng: “Bất kể bà ta muốn gì thì đều tăng gấp đôi liều lượng thứ cho bà ta.”
Ba ngày sau, ta làm lang ở tuổi ngũ tuần.
Ông nâng chén giao bôi tiệc, nghe những lời hâm mộ từ người khác, gần như quên mất đây là sự sỉ nhục mà Dụ Vương dành cho mình.
Mẹ ta bỏ gói t.h.u.ố.c mua vào trà nương.
“ nhân, họ được đưa lên cùng một rồi.” Vú Lưu nhễ nhại mồ hôi, vừa thở hổn hển vừa đáp lời.
Mẹ ta gật đầu, dựng tai lên, toàn thân bò sát vào khung sổ.
Cho đến khi rên rỉ râm ran vọng đến từ phòng, mẹ ta đột nhiên hét thất thanh: “Trời ơi, sao nương vừa mới vào làm cái dơ bẩn giữa ban ngày ban mặt!”
la mẹ ta thu hút vô số nhân.
Mọi người đều ngóng cổ nhìn, đợi người nào đá tung cánh , vạch trần .
“Người đâu, mau đến đây! Cứu mạng!”
Mẹ ta chưa kịp đá , kêu cứu vọng ra từ .
Mọi người ùa vào.
Trên , ta nương quấn lấy nhau, khó lòng tách rời.
Mặt ta đỏ bừng, dường như sắp ngất .
“Thế là không tách ra được rồi.” Một nhân đứng cạnh thì thầm.
“Ôi chao, nghiệt chướng, e là sau cũng không làm đàn ông được nữa rồi.”
“Còn nghĩ đến làm gì, giữ được mạng là may mắn lắm rồi.”
bàn tán các nhân lọt vào tai mẹ ta.
Mẹ vốn hớn hở đến để “bắt gian”, nhân cơ hội đẩy cô kỹ nữ thanh lâu cho , nhưng bà ta chưa từng nghĩ đến việc sẽ hại đến tính mạng .
“Sao ?” Mẹ ta cảm thấy không tin được. Bà lắc đầu, vịn vào góc bàn: “Ta bỏ chút t.h.u.ố.c thôi mà, sẽ không sao đâu mà.”
“Đồ độc phụ!” ta vừa bước vào thẳng tay tát một cái khiến cả người mẹ ta va vào bàn.
“ Nhi!” ta nhìn thấy nương quấn lấy nhau thì kêu lớn một rồi ngã thẳng xuống đất.
số hai vị chủ nhân phủ họ , người nằm trên thì không làm chủ, người ngã xuống đất thì hôn mê bất tỉnh.
Ta gạt mọi người sang một , lớn : “Mau, đưa họ đến y quán!”
“ chính!”
Nam đầy tớ lũ lượt vào.
mẹ ta được khiêng lên cáng trạng thái hôn mê.
thì phiền phức hơn. Để không làm hắn thương, mười tám tên đầy tớ nam khiêng cả chiếc thẳng tiến đến y quán.
“Trên đường , không né tránh người khác, chuyên chọn những con phố đông đúc mà .”
“Những nam đầy tớ đều được dặn dò: cần người hỏi là nhà ai thì đều phải trả lời là lão gia, nhân công t.ử nhà họ .”
Ta ngồi thưởng trà một cách ung dung nhà, nghe Trúc Tâm bẩm báo thì bật cười thành vui vẻ.
Bà v.ú theo đến y quán trở bẩm báo.
“Lão gia tức đến mức trúng gió, giờ liệt toàn thân, đảo mắt.”
“ nhân thương ở eo, e là sau không được nữa.”
“Còn công t.ử thì ngài ấy cũng vậy: không không được, đại nói là e rằng ngài ấy không làm đàn ông được nữa.”
Ta gật đầu, Trúc Tâm thưởng cho bà ta một thỏi bạc.
Đám người được khiêng phủ vào buổi tối.