Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3AwcPHDzje
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi rất muốn hỏi bà ta, có thể để cha tôi đến gặp tôi không.
Nhưng nhìn vẻ mặt hiếm hoi bình tĩnh của bà ta, tôi lại dập tắt ý nghĩ này, thầm nghĩ chỉ cần quay xong một cảnh nữa thôi, tôi có thể tự mình đi gặp cha rồi.
Sáng sớm hôm sau, đạo diễn gọi mẹ tôi ra ngoài, vẻ mặt nghiêm trọng.
Tôi thầm nghĩ tiêu rồi, chẳng lẽ video mẹ tôi đăng đã gây ra ảnh hưởng xấu gì cho đoàn phim, trong lòng vô cùng lo lắng không biết đạo diễn có còn muốn tôi đóng phim nữa không.
Nhưng khi tôi đến gần, chỉ nghe thấy mẹ tôi nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ không để bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến con bé.”
17
Mẹ quả nhiên giống như bà ta đã hứa với đạo diễn, đối xử với tôi tốt một cách lạ thường.
Không còn những buổi luyện tập lặp đi lặp lại đáng sợ kia, cũng không còn những sự giày vò không dấu vết kia nữa.
Hơn nữa, lần đầu tiên bà ta mua cho tôi một hộp bánh ngọt tinh xảo rất lớn, nhìn thôi đã biết là đắt tiền.
Trước đây tôi từng hỏi bà một lần, có thể mua một cái bánh nhỏ cho tôi đón sinh nhật không, nhưng bà ta lại nói, tôi không xứng đáng có sinh nhật, bởi vì khi sinh tôi ra, bà ta đã chịu đựng đủ khổ sở.
Câu nói đó tôi vẫn luôn ghi nhớ, cũng tưởng rằng cuối cùng mình cũng có được sự yêu thương của mẹ, thậm chí còn ảo tưởng như cha tôi vậy, hóa ra chỉ cần tôi hoàn thành giấc mơ của bà ta, có lẽ gia đình mình vẫn còn.
Nhưng ngày chuẩn bị quay cảnh kết, bà ta lại cho tôi một nhát d.a.o tuyệt vọng nhất.
Cảnh quay cuối cùng, tôi quay đi quay lại mấy lần, đạo diễn đều không hài lòng:
“Phải vui vẻ lên, cười thật lòng vào! Chú không muốn nụ cười giả tạo!”
Tôi biết đạo diễn muốn gì, nhưng tôi không làm được.
Dù nghĩ đến việc dạo này mẹ tôi đối xử tốt với tôi thế nào, hay nghĩ đến nụ cười của cha tôi dành cho tôi, tôi đều không cảm nhận được niềm vui chân thật.
Nhưng mẹ tôi lại vỗ n.g.ự.c với đạo diễn, nói bà ta có thể giải quyết được.
Chỉ thấy bà ta ưỡn ẹo đi về phía tôi, tôi còn chưa hiểu gì, bà ta đã cười híp mắt ghé vào tai tôi nói:
“Cha con đến rồi, mẹ chuẩn bị đưa tiền cho cha con rồi, chỉ cần con quay xong là có thể đi với cha con ngay.”
Tôi nhìn thẳng vào bà ta, giây tiếp theo, cảm xúc vui sướng không kìm nén được trào ra từ đáy mắt.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Diễn xuất của bà ta không phải là quá tốt, nhưng tôi lại tin.
Bởi vì đó là giấc mơ của tôi, dù tôi biết rõ bà ta sẽ không buông tay, dù chỉ là gặp cha tôi một lần thôi cũng được.
Nhưng tôi không ngờ, bà ta lại lừa tôi đến mức này.
Lúc sắp đi, đạo diễn bất lực thở dài với tôi:
“Tuy cha con không phải là người tốt, nhưng dù sao cũng là cha ruột của con, người mất rồi vẫn nên về với mẹ con xem sao.”
Nghe đến đây, tôi lại không khóc, mà nhìn về phía mẹ tôi ở đằng xa.
Bà ta vẫn mang nụ cười giả tạo, thích thú giao thiệp với người khác.
Lúc này tôi mới nhớ ra, bà ta nói với đạo diễn sẽ không để bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến tôi, hóa ra là chuyện này.
Tôi không nên kỳ vọng vào bà ta.
Bà ta chính là một kẻ ích kỷ đến tận xương tủy!
[ – .]
Bà ta là ác quỷ!
18
Hóa ra sau khi cư dân mạng kia mắng cha tôi, hàng xóm đặc biệt đến nhắc nhở cha tôi cẩn thận khi ra ngoài.
Kết quả phát hiện cha tôi ngã ở nhà, cũng đã tắt thở từ lâu.
Bệnh viện chẩn đoán là xuất huyết não đột ngột, những người hóng hớt đem chuyện này lên mạng, cùng với video mẹ tôi đăng, cùng nhau mắng cha tôi nói đó là báo ứng.
Còn bà ta, rõ ràng biết đó không phải là sự thật, nhưng bà ta không hề biện hộ cho cha tôi một lời, thậm chí còn yên tâm thoải mái lợi dụng cha tôi để nắm thóp tôi.
Lúc đi, tôi không hỏi bà ta cha tôi đến chưa, mà hỏi khi nào có thể về.
Bà ta lại khựng lại, rồi chuyển sang giận dữ:
“Về cái gì mà về! Ở đây đợi tham gia xong buổi họp báo rồi về! Biết đâu còn có thể nhân lúc còn hot mà nhận thêm vài bộ phim!”
Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn bà ta.
Vẻ mặt bà ta có chút không tự nhiên, chột dạ quay mặt đi rồi lại nói dối:
“Cha con không đến nữa, cha con nói số tiền mẹ tôi chuyển cho cha con vẫn chưa đủ, nên chúng ta còn phải quay thêm mấy bộ nữa mới được.”
Diễn xuất cả đời của bà ta, đều dùng hết vào tôi và cha tôi rồi.
Mà tôi không còn cha tôi nữa, ngoài nghe lời bà ta, còn có thể làm gì khác đây.
Nghĩ vậy tôi thuần thục nhếch khóe miệng: “Vâng, mẹ.”
19
Để bà ta hài lòng hơn, trong mấy buổi phỏng vấn mà bà ta hẹn sau đó, tôi đều cố gắng hết mình biểu diễn.
Phỏng vấn cần cười, trước đó tôi liền soi gương luyện tập đủ kiểu cười, cười đủ một vạn lần.
Phỏng vấn cần khóc, tôi liền véo mạnh vào đùi, véo đến đau hơn cả vết thương trong tim.
Chỉ cần có thể giành được tất cả những gì mẹ tôi muốn, tôi còn tàn nhẫn với bản thân hơn bất kỳ ai.
Không lâu sau, mẹ tôi ôm về mấy tập hợp đồng dày cộp. Mà nhờ màn trình diễn trong bộ phim trước, tôi cũng nhận được đề cử diễn viên mới xuất sắc nhất giải Kim Điệp.
Lúc đạo diễn gọi điện thoại đến, mẹ tôi cười đến không ngậm được miệng, không ngừng nói cuộc sống tốt đẹp mà bà ta hứa với tôi sắp đến rồi.
Còn cha tôi thì sao, ông ấy vẫn một mình cô đơn nằm đó.
Nhìn vẻ mặt tươi cười đến mang tai của bà ta, tôi cố tình phá hỏng sự vui vẻ của bà ta, khẽ hỏi:
“Vậy con có thể gặp cha con được không ạ?”
Trong khoảnh khắc, nụ cười của bà ta cứng đờ, mắt lại đột ngột đảo một vòng.
Nhưng tôi không cho bà ta cơ hội nói dối nữa, mà tự mình đưa ra một lời giải thích:
“Là con không tốt, không nghe lời mẹ phải cố gắng, nên mới kiếm không đủ tiền, vì vậy mà cha con đã đi đến một nơi rất xa.”
Nói rồi tôi rơi hai giọt nước mắt:
“Con muốn nói lời xin lỗi với cha, nói với cha con rằng, bây giờ con ở với mẹ rất tốt.”