Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ tôi c.h.ế.t lặng tại chỗ, lắp bắp nói là vì tốt cho em tôi, tôi không nói thêm, chỉ chờ sát đến, đoạn video quay cho họ và bác sĩ xem.
Mẹ tôi cúi gằm , kéo góc áo đứng ở hành lang, bị sát và bác sĩ mắng cho một trận. Người trong các phòng bệnh lân cận cũng túa xem, bà đỏ bừng như tôm luộc, cố gắng ngăn nước mắt không trào .
Đến khi bà chịu cúi đầu xin lỗi thành khẩn, sát mới qua.
Từ hôm đó, mẹ tôi không giờ bước chân vào bệnh viện nữa, gặp tôi cũng không nói một lời, xem tôi như người xa lạ.
Nhưng ánh mắt bà tôi ngày càng dữ tợn, cả ngày chẳng đâu, không biết bận rộn chuyện .
Mãi đến một tháng khi em tôi xuất viện, mẹ tôi bất ngờ dắt theo một ông già quen về nhà.
“Tao kết rồi. Đây là cha dượng tụi mày. Hôm nay tao về là để bàn chuyện hỏi, tụi mày định cho tao nhiêu của hồi ?”
10
Ông ta tên là Hoa, rất tình cờ lại chính là “bạch nguyệt quang” – mối tình khắc cốt ghi tâm mà mẹ tôi thương nhớ suốt mấy chục năm.
Hồi trẻ ông ta rời quê đi ăn xa, nửa năm trước vừa ly rồi quay về, tình cờ gặp lại mẹ tôi ngoài đường. trái tim tưởng chừng đã nguội lạnh bỗng bừng cháy trở lại, nhanh chóng lao vào nhau.
Mẹ tôi tái , tôi và em trai không phản đối. Dù ở độ tuổi nào, người ta cũng có quyền yêu và mưu cầu hạnh phúc.
Thế nhưng, chỉ một câu nói của mẹ tôi như dội nguyên gáo nước lạnh lên đầu tôi.
“Tao sắp rồi, chú mày sẽ mua cho tao một căn nhà ba trăm triệu sính lễ. Tao cũng không để mất , ít nhất có một trăm triệu tiền hồi chứ. Nhà và đất dưới quê cộng lại chỉ năm sáu chục triệu, tụi mày mỗi đứa thêm mươi lăm triệu là đủ.”
Tôi tát mạnh vào mình một cái, không tin vào tai mình. Mẹ tôi tái thì thôi đi, lại còn đòi tụi tôi gom đủ 100 triệu để hồi cho bà?
Trước ánh mắt không tin nổi của chúng tôi, chú nhẹ nhàng vỗ tay mẹ tôi, cười tủm tỉm nói:
“Thôi mà, mấy đứa yên tâm, tụi bác già rồi mất đi thì chẳng tiền đó cũng là của tụi con à? Bác nói không cần, mà mẹ con nhất định có của hồi . Già rồi chẳng tiêu mấy đâu, coi như tụi con giúp mẹ để dành .”
Nói rồi, chú mẹ tôi bằng ánh mắt đắm đuối, mẹ tôi thì đỏ thẹn thùng như thiếu nữ. tượng ấy kỳ lạ đến mức rợn người.
[ – .]
Em trai tôi nuốt nước bọt, nói: “Một trăm triệu thì nhiều quá, đâu cần sính lễ lớn đến .”
Mẹ tôi ngẩng cao đầu đầy tự hào, ánh mắt sáng rực, tràn ngập mong chờ và hy vọng.
“Các con cũng biết, năm xưa mẹ chỉ vì bất đắc dĩ mới lấy cha tụi con. nhiêu năm qua, trong lòng mẹ vẫn luôn nhớ đến chú của tụi con. Đêm về nằm mơ, mẹ đã lần tưởng tượng mình có tổ chức một đám đàng hoàng với chú ấy.”
“Mẹ đã đặt tiệc ở Đại tửu lâu Kinh Hán, mời cả làng tới dự. Cộng thêm căn nhà ba trăm triệu tiền sính lễ và một trăm triệu tiền hồi , không biết sẽ khiến nhiêu người ghen tị. Như cũng coi như mẹ đã hoàn thành tâm nguyện cả đời.”
Vừa nói, mắt mẹ tôi đã đỏ hoe, khiến chú xót xa ôm lấy eo mẹ, nhẹ nhàng lau nước mắt cho bà: “Chừng ấy năm qua, em đã chịu khổ nhiều rồi. May mà cuối cùng cũng có kết thúc viên mãn, người có tình rồi cũng về bên nhau.”
Tôi nổi da gà, không nhịn mà bật tiếng khô khốc, phá tan không khí lãng mạn .
Mẹ tôi trừng mắt tôi đầy ghét : “Những cần nói mẹ đều nói rồi. Dù thì tháng các con tiền cho mẹ. Đừng nói với mẹ là không có, không có thì đi vay, đem nhà thế chấp, ai cũng không phá hỏng đám trong mơ của mẹ.”
Tôi và em trai nhau, đều cảm mẹ đã hoàn toàn mất trí.
Em trai tôi mở lời trước: “Mẹ à, mẹ đừng đùa nữa. Mẹ tái bọn con không phản đối, nhưng bắt mỗi đứa con trăm năm mươi triệu để hồi thì quá đáng quá. Con vợ mẹ có xu nào đâu. Dù thì con cũng không tiền, mẹ thì tùy.”
Tôi cũng lên tiếng ngay đó: “Đúng , mẹ à. Con còn chưa lập gia đình mà mẹ đã bắt con trăm năm mươi triệu cho đám của mẹ, mẹ định cho con nhiêu hồi ? Với lại, nhà và đất của ba lúc ly đã nói là để lại cho con và em trai, số tiền bán nhà đó cũng không của mẹ. mẹ không nói đã lấy hết sính lễ rồi?”
Nghe , mẹ tôi hét lên một tiếng rồi túm tóc tôi: “Cái mà của tụi ? Nhà đó là của tao! Tụi là tao sinh , của tụi cũng là của tao! Nếu tụi không tiền, tao sẽ đến công ty tụi loạn, tao sẽ tự tử cho mọi người tụi ép mẹ ruột đến c.h.ế.t như thế nào! Đừng hòng sống yên thân!”
Da đầu tôi bị kéo đau điếng, không nhịn đẩy mạnh mẹ , khiến bà lảo đảo ngã xuống đất, khóc lóc thảm thiết.
“Trời ơi, tôi lại sinh thứ súc sinh như ! Nuôi nấng chúng từng muỗng cơm muỗng cháo, đến khi già rồi thì chẳng đứa nào chịu lo cho mẹ, chỉ mong tôi c.h.ế.t để chia gia sản!”
Tiếng gào khóc của mẹ nhanh chóng thu hút người xung quanh đến xem, có người chú ý, mẹ càng khóc lóc dữ dội hơn. Chú thì vừa dỗ vừa ôm lấy bà, tượng thật không nổi.
Lúc , em dâu tôi nãy giờ vẫn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng: “Mẹ, con có tiền, nhưng con chỉ có một yêu cầu: mẹ cùng chúng con đi công chứng đoạn tuyệt quan hệ mẹ con.”
Tôi vội kéo tay áo em dâu, mắt em ấy hoe đỏ: “, em đồng ý tiền, chỉ cần mẹ công chứng, đừng dây dưa đến em nữa. Em coi như số tiền để trả ơn mẹ đã nuôi Gia Bảo.”
Giọng em dâu kiên định, tôi biết em không hề bốc đồng, mà thực sự đã cắt đứt hoàn toàn với mẹ tôi.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Em dâu nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: “, phần trăm năm mươi triệu của em cũng luôn, miễn là đồng ý. Em chỉ mong có sống cho bản thân một lần.”