Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi thất tình.
Vì an ủi tôi nên mẹ chuẩn bị cho tôi một sợi .
“Tối đa 20 gram thôi nhé, chọn cái to quá thì coi chừng mẹ đ.á.n.h cho đấy.”
Tôi ngoan ngoãn nghe : “Vâng ạ, con biết rồi mẹ.”
Giá đã tăng vọt rồi, tôi còn dám chê trọng lượng của nó nhỏ sao?
Nhưng vừa đến quầy hàng, mẹ tôi đã với nhân viên: “Tôi đến cho con tôi, giới thiệu vài .”
Tôi khó hiểu , mẹ ghé lại tai tôi mà thì thầm: “Con không hiểu, thì trông mẹ tốt bụng hơn.”
Quả nhiên mẹ tôi đúng, bác gái đang xem bên cạnh lập tức mở miệng khen bà: “ tốt với con quá. Ôi chao, con xinh đẹp này, thảo nào thương nó.”
Tôi cố vẻ thùy mị mà cười. Mẹ tôi rất hài lòng, lập tức bắt chuyện với bác gái kia: “ ơi, trang sức cho con cái hả?”
Bác gái cười cười: “Tôi không được cái phúc , thằng con trai ngốc nghếch của tôi mươi tám tuổi rồi, bao nhiêu năm mà vẫn chưa dẫn cô bạn gái nào về cho tôi xem . Tôi cứ trước để dành cho con tương lai thôi. Con trai, ở đây này!”
Tôi và mẹ tôi theo hướng bác gái chỉ là lập tức thấy một anh chàng cao 1m85 đẹp trai.
Tôi vội chỗ khác trước, nguyên nhân là tôi quen anh chàng đẹp trai này. Anh tên là Cố Húc, bạn trai cũ của tôi, mới chia được ba ngày.
Mẹ tôi không hề hay biết , vẫn đang khen ngợi : “Ôi, đây là con trai à, trông thật là phong độ!”
Bác gái tiếp tục khiêm tốn: “Đẹp trai thì được , đến bạn gái mà chẳng dẫn về để mắt được. Con trai, con lại đây mau, bác gái này đang chọn trang sức cho con bác ấy, mẹ định chọn một ít cho con tương lai của mình nữa. Con phải mau mau kiếm đấy, không thì chẳng phải là uổng công mẹ à!”
Cố Húc vừa vào cửa, tôi đã cảm thấy có gai đ.â.m sau lưng. Một lúc lâu sau, giọng trầm thấp của anh mới vang lên: “Cháu chào bác gái. Cháu có thể hỏi con trai bác kết hôn khi nào được không ạ?”
Mẹ tôi không nghĩ ngợi , ngay: “Năm ngoái.”
Câu này của mẹ tôi là thật, quả thực là anh trai tôi đã kết hôn vào năm ngoái.
Cố Húc nghe thấy vậy thì hình cười tiếng một cái. Sau đó, anh lấy điện thoại bấm bấm.
Điện thoại tôi rung lên vì tin nhắn mà Cố Húc gửi: “Hóa tôi đã thứ ba suốt một năm ư?”
Tôi và Cố Húc quen nhau trong buổi họp cựu sinh viên, anh ấy là đàn anh khoa Luật, học trên tôi ba khóa, cùng chuyên ngành với anh trai tôi.
Vì anh ấy quá đẹp trai, tôi không kìm được mà chủ động tấn công: “Đàn anh, anh có thiếu bạn gái không? Anh thấy nào!”
Câu trả của Cố Húc rất súc tích: “Được.”
Cứ , tôi có một anh bạn trai đẹp trai.
Tuy tôi và Cố Húc việc ở trong cùng một thành phố, nhưng ở quận khác nhau, một tuần chẳng gặp nhau mấy lần, chủ yếu là giao tiếp hằng ngày qua mạng. Mối tình này cứ y xa kèm theo qua mạng vậy.
Cố Húc của lúc qua mạng thực sự quá lạnh nhạt.
“Cưng ơi, hôm nay tan sớm, mình xem phim nhé?”
Cố Húc: “Được.”
Tôi: “Anh đến đón nhé?”
Cố Húc: “Được.”
Đúng vậy, anh ấy thà đ.á.n.h một chứ nhất quyết không đ.á.n.h .
Đôi khi tôi còn cảm thấy mình đang một con AI.
Nhưng vì cái khuôn kia, tôi đã nhịn gần một năm. Dù sao thì khi tỉnh dậy vào cuối tuần, thấy khuôn đó là tôi thấy cuộc sống có hy vọng. Hơn nữa, Cố Húc của lúc trên giường lại chẳng hề lạnh nhạt, đến lúc cần hành động thì hành động, đến lúc cần rên rỉ thì rên rỉ.
Khụ… nhưng khuôn đẹp đến mấy rồi sẽ khiến thấy chán.
là lúc qua mạng, tôi bắt đầu mình mẩy.
“Cố Húc, anh trả có thể thêm nữa được không?”
Cố Húc: “Được.”
Tôi tức đến mức bật cười.
Năm phút sau Cố Húc lại gửi thêm : “Ngủ ngon.”
Ông nội nó, ai thích có cái mối tình này thì sở hữu .
Tôi đề nghị chia : “Cố Húc, nghĩ chúng nên chia để bình tĩnh lại một thời gian.”
Cố Húc: “Được.”
Câu trả lúc và lúc chia y hệt nhau.
Anh ấy đúng là AI thành tinh rồi.
Tôi tức đến mức quăng điện thoại, chạy về nhà khóc lóc với mẹ: “Mẹ ơi, con thất tình rồi! Con bị một con AI đá!”
là mẹ tôi dẫn tôi đến tiệm .
Tôi nằm nhoài quầy, đếm kỹ lại tin nhắn mà Cố Húc vừa gửi. Ôi trời, cộng cả dấu câu vào thì tròn mười !
Không phải anh ấy là biết tiếng sao?
Nhưng hình anh ấy đã hiểu lầm rồi.
Nhưng chuyện này liên quan đến tôi chứ? Anh ấy đã là bạn trai cũ rồi, tôi cần phải giải thích cái quái nữa?
Tôi dứt khoát chặn số.
Cố Húc thấy tôi không trả thì tiếp tục bấm bấm điện thoại. Lần này, điện thoại tôi không rung.
mày Cố Húc thoáng tối sầm lại, chắc là anh ấy nhận được dấu chấm than rồi.
Không thể có cả bạn trai cũ và . Hy sinh “chó” để lấy là thượng sách.
Tôi tập trung vào việc chọn .
“Thưa cô, cô có gu thẩm mỹ thật đó nha! la bàn Bát Bảo này là bán chạy nhất của cửa hàng, nặng 26 gram lận nha!”
đó đẹp thì đẹp thật, nhưng quá nặng. Tôi quay lại mẹ, mẹ tôi nở nụ cười hiền hậu, nhưng tôi vẫn thấy một chút sát khí trong nụ cười đó.
Tôi mà dám chọn cái này thì tôi xong đời.
Tôi rụt rè đặt cái la bàn nhỏ xuống, chọn một con bướm nhỏ hơn.
“Thưa cô! bướm nhỏ này rất hiếm, nhỏ nhưng nặng đến 28 gram lận!”
Ôi trời, càng chọn càng nặng, tôi kịp thời rút lại, cầu cứu mẹ bằng ánh mắt.