Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

5.

Trong hành lang trống trải, bầu không khí ngại ngùng tới cực điểm.

Tôi hai người đàn ông trước , hoài nghi mình đang quay phim khoa học viễn tưởng.

Một người là ông chồng quốc dân, ảnh đế mới nổi.

Một người là thái tử gia tuổi trẻ thành danh, thiên vương giới ca sĩ.

Người nào tùy tiện xuất hiện đều có thể làm thiếu nữ nước si mê.

Chúc Nam Châu cao gần một mét chín, tóc dài ẩm ướt c/uồng d/ã, miễn cưỡng cởi áo choàng , vẫn vươn tay về phía tôi.

đang đợi tôi qua đó.

, hiếm khi t/ức gi/ận, tràn đầy địch ý chằm chằm anh ta, chắn trước người tôi.

Tôi do dự không tới nửa giây.

Liền vòng qua , đi phòng đặt tay lòng bàn tay Chúc Nam Châu.

“Miểu Miểu, mau quay đây ngay!”

như là tức đ/iên .

bước một bước dài về phía trước, Chúc Nam Châu giơ cánh tay dài, chặn ngoài cửa.

Chúc Nam Châu có được giọng hát hay trời sinh, ấm áp đầy nội lực.

Anh ta khiêu khích : “Vị tiên sinh này, đêm xuân ngắn ngủi, nếu như anh khăng khăng muốn quấy rầy chúng tôi, vậy tôi sẽ báo c/ảnh s/át nha.”

“Mày…”

Không đợi xong, Chúc Nam Châu liền không lưu tình đóng cửa .

“Rầm” một tiếng, tôi gi/ật mình định thần .

Tôi mím môi, nhịn rồi nhịn.

Nhưng vẫn không nhịn được tiếng.

Không có , kinh ngạc, t/ức gi/ận phát đ/iên thật quá sung sướng.

ngước , vặn chạm đôi sâu thẳm của Chúc Nam Châu.

Trái tim đột ngột nhảy lỡ một nhịp.

Tôi hốt hoảng cúi , “Chúc tiên sinh, cảm ơn anh thay tôi giải vây.”

Chúc Nam Châu từ chối đáp , hỏi: “Tại sao dây dưa với ?”

Tôi : “Tôi không biết, nhận lầm người.”

Câu trả lời này hiển nhiên khó có thể để khiến Chúc Nam Châu tin.

Anh ấy khẽ nheo .

Một giây sau, hai chân tôi bay không, vậy một tay lấy eo nhấc bổng.

Chúc Nam Châu trực tiếp mang tôi phòng .

… Này quá nhanh đi!

Tôi một chút chuẩn tâm lý không có, lấy cổ Chúc Nam Châu c/ầu x/in tha thứ.

Nếu như hóa thành hình dạng mèo, chính là lỗ tai cụp xuống, đuôi kẹp dưới bụng sợ hãi.

“Chúc, Chúc tiên sinh, xin chờ một chút, tôi không có kinh nghiệm, cái sẽ không…thành thạo…”

Chúc Nam Châu một tiếng…

Anh ấy bế tôi ngồi trên bồn rửa tay phòng , dưới m/ông được lót khăn , sẽ không lạnh.

So với tôi người tràn ngập sợ hãi, Chúc Nam Châu dù bận tay bận chân vẫn nhàn nhã, vén dây áo tuột xuống của tôi , giống như đang mở một món quà.

bên tai tôi thì thầm qu/ỷ d/ị.

“Không sao, tôi thuần thục là đủ rồi.”

Tôi nắm mép váy cực kỳ ngắn, tội nghiệp anh ta.

Tay của Chúc Nam Châu rất nóng, đặt bên chân của tôi, nguy hiểm di chuyển trên…

Sau đó cầm nước rửa tay cạnh vòi nước.

Tôi: ?

Anh ấy kéo tay của tôi, ấn vài giọt nước rửa tay, xoa bóp bong bóng, rất tinh tế tỉ mỉ rửa sạch tôi.

Bàn tay mới chạm qua.

Chúc Nam Châu là muốn khử trùng tôi.

“Trong của rốt cuộc đang suy nghĩ cái ?”

Tôi đỏ mặt muốn n/ổ t/ung.

Hết lần này tới lần khác Chúc Nam Châu không buông tha tôi, cúi người kề tai .

“Tôi không có đem nhà , trước gương để , để r/ên r/ỉ gọi tên tôi… Có phải rất thất vọng hay không?”

Đừng nữa!

Tôi đ/ập cơ ng/ực Chúc Nam Châu, h/ận không thể ng/ất đi.

Chúc Nam Châu rất không nể mặt nhạo.

Thấy tôi x/ấu hổ và gi/ận d/ữ đến mức người đỏ , kìm nén đến mức sắp ch*t rồi, anh ấy mới bằng lòng bỏ qua tôi.

“Được rồi, không trêu nữa.”

Chúc Nam Châu kéo một tấm chăn bọc lấy tôi.

“Liên hệ đến, là vì một chuyện.”

“Mèo Ragdoll của tôi b/ệnh rồi, gần đây tôi không có mèo ngủ.”

“Hôm nay bắt , chính là mèo của tôi.”

Một dấu chấm hỏi xuất hiện trong tôi.

Sau đó tôi người đàn ông từ phòng , n/ém giường lớn mềm mại.

Chúc Nam Châu thật sự tôi ngủ một đêm.

Cái không làm.

(Ủa thế chị hy vọng người ta làm ???)

Tùy chỉnh
Danh sách chương