Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Mười hai giờ đêm.

Người đàn ông tôi chưa gặp mặt suốt hai tháng đẩy cửa phòng ngủ và bước vào, thân phủ gió tuyết lạnh lẽo.

Tôi vừa xem xong một trang sách nuôi dạy con thì bỗng nhiên bị một bóng đen ập xuống. Bàn tay lạnh buốt của người đàn ông nắm chặt lấy cổ tay tôi rồi thẳng tay kéo tôi áp sát lên bức tường phòng tắm.

“Giải thích.”

Mặt gạch men ẩm lạnh làm sống lưng tôi run rẩy.

Tôi vừa định đứng dậy thì lại bị anh giữ chặt lấy cổ tay, ép quay trở lại.

“Giải thích chuyện gì?” Tôi thẳng vào anh.

Đôi mắt sâu thẳm đen kịt của người đàn ông thấm đượm vẻ mỉa mai. Anh xuống phần dưới chưa hề nhô lên của tôi bằng ánh mắt chế giễu: “Cô tôi muốn cô giải thích chuyện gì? Tôi đang ở nước ngoài, cô đã vội vàng m.a.n.g t.h.a.i con của thằng đàn ông khác để thành nhiệm vụ rồi ?”

Ánh sáng phòng tắm lờ mờ.

là lần đầu tiên tôi đối đầu nhau căng thẳng như thế sau năm năm hôn nhân lạnh nhạt, xa .

… Vì con chưa thành hình tôi.

Tôi tuyết chưa kịp tan đọng vai người đàn ông, bỗng dưng đỏ hoe mắt, khẽ tự giễu.

Tôi cứ anh bất chấp bão tuyết, tức tốc trở về New York xa cả ngàn cây số là vì cảm động sinh mệnh mới tôi.

Thậm chí, tôi đã từng hy vọng một hèn hạ rằng sự xuất hiện của sinh mệnh nhỏ bé có thể làm dịu đi trạng bế tắc giữa tôi.

Thật đáng tiếc, tôi đã đoán sai.

Giờ , anh giam cầm tôi ở , tôi chằm chằm bằng đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ m.á.u chỉ để truy cứu tội lỗi.

giây lát, tôi thấy thật nực : “Anh tôi ngoại ?”

“Chứ gì nữa?” Anh khẩy, giọng điệu càng thêm lạnh lùng, “ hôn năm năm không thai, tôi vừa đi là cô có ngay? Quý Minh Châu, đôi khi tôi thật sự ngưỡng mộ cô, cô thực sự có thể diễn trọn vẹn vở kịch “khao khát có con” suốt năm năm trời một chuyên nghiệp như vậy. Cô việc cô chạy đến bệnh viện hằng là vì muốn điều dưỡng thật ? Hay là đang tạo tiền đề cho khoảnh khắc hôm nay, để lần m.a.n.g t.h.a.i trông có vẻ hợp hợp lý?”

Từng câu của người đàn ông đều có sự suy đoán ác ý.

Tôi sững sờ, lắng nghe anh .

Một lúc lâu sau, tôi siết chặt những khớp ngón tay trắng bệch rồi chợt bật : “Anh vẫn luôn về tôi như thế ? bé đã được tám tuần rồi, khi anh đi, ta đã làm chuyện đó một lần. Nếu không con anh, vậy nó là con ai? Đến khi t.h.a.i lớn hơn, tôi toàn có thể đi chọc ối để xét nghiệm DNA, tại bây giờ anh lại chụp cái mũ ngoại cho tôi?”

Thấy tôi liên tục biện minh, anh khẩy, đầu ngón tay anh miết nhẹ tôi một ác ý: “Con tôi? Vậy thì mời cô giải thích cho ràng: dựa tiền đề là năm năm , tôi đã triệt sản, rốt cuộc cô đã làm nào để m.a.n.g t.h.a.i !”

“Bốp!” Một tờ giấy chứng nhận triệt sản trắng lóa mắt bị ném mạnh lên sát mặt tôi.

Tôi đỏ hoe mắt, toàn sững sờ tại chỗ.

Mười năm , nhà họ Trình sa sút, tôi vì muốn đề nghị chia tay nên đã bỏ con của tôi.

Sau , anh gầy dựng lại sự nghiệp, tốn hết tâm sức để cưới tôi, anh rằng tôi nợ anh một con.

Năm năm hôn nhân, tôi đã chạy khắp các bệnh viện vì mong sớm m.a.n.g t.h.a.i .

Giờ , một người từng không quen với việc uống cà phê như tôi lại có thể không chớp mắt uống hết nhiều thang t.h.u.ố.c Bắc đắng ngắt, khiến dạ dày buồn nôn.

ràng là sợ đau, nhưng tôi vẫn chịu để mũi kim tiêm kích trứng sắc nhọn đ.â.m vào da , khiến vùng đó bầm tím.

Đau đớn dần dần biến thành một khao khát bệnh hoạn. Đó là hy vọng để tôi đoạn tuyệt với chuyện cũ, người cũ.

Một khi có con, tôi có thể rời khỏi không vướng bận gì.

Đến khi đó, chuyện sẽ đúng như anh đã : tôi sẽ không nợ nhau nữa.

Công ty của anh luôn bận rộn.

Tôi vừa tính toán rụng trứng, vừa tránh thời gian làm chuyện đó xung đột với thời gian làm việc của anh.

Người đàn ông hiện tại và thiếu niên mắc chứng sợ tiếp xúc da xưa toàn khác nhau. Anh lạnh lùng, kiêng chuyện sắc dục, không nhiệt với chuyện giường chiếu nữa, và tôi luôn nỗ lực gấp bội để khơi gợi hứng thú anh.

Quần tất, đồng phục, đuôi thỏ…

Nhưng phản ứng của anh luôn lạnh nhạt.

Và ánh mắt soi xét xuống dưới đó của anh càng làm người ta cảm thấy khó xử thể xác đến tâm hồn.

Cố gắng vài năm vẫn không có quả, đương nhiên tôi cũng từng nghi ngờ đó là vấn đề của Trình Cẩn Niên anh.

Vào năm thứ ba tính khi hôn, lần đầu tiên, với sự nghi ngờ, tôi đi hỏi trợ lý bên cạnh anh, tra cứu tất cả các báo cáo kiểm tra sức khỏe những năm của anh.

quả là bàn ăn hôm sau, người đàn ông đã ném hai bản báo cáo kiểm tra sức khỏe mới nhất về phía tôi kèm theo nhiều mục dày đặc khác. Bản báo cáo của anh hảo, không có bất kỳ điểm bất thường nào.

Ngược lại, quả kiểm tra sức khỏe của tôi lại ghi ràng rằng: “Thành t.ử cung mỏng, trứng đã thụ tinh khó làm tổ.”

Khi đó, anh đã gì nhỉ?

À, anh tôi với ánh mắt lạnh lùng như thể đang một chú hề vụng về:

“Quý Minh Châu, về việc vấn đề nằm ở đâu, chẳng cô là người nhất ?”

Bây giờ, một người đã từng lén làm thủ thuật nạo phá t.h.a.i đau đớn như vậy ở phòng khám tư có lý do gì để chỉ trích anh nữa chứ?

Đến giờ, tôi vẫn nhớ vẻ mặt tái nhợt vì xấu hổ của mình lúc đó.

Nhưng bây giờ, anh với tôi rằng thực ra anh đã triệt sản lâu.

Vậy thì sự chế giễu và giày vò tôi đã chịu đựng năm năm qua vì cố gắng m.a.n.g t.h.a.i là gì ?

Tùy chỉnh
Danh sách chương