Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

8

8

Nhìn thấy những thứ kia, sắc mặt Chu bỗng trở nên trắng bệch .

「Không … không thể nào … sao các ngươi lại …」

Vị tướng lĩnh hừ lạnh một tiếng: 「Lần đê ngăn sông Giang Nam bị vỡ vô cớ lần trước, thượng đã có chút hoài nghi về ngươi , sao lại trùng hợp  những nơi Chu đại nhân ngươi đến, luôn xảy bất ngờ ?」

Chu chỉ có học vấn trên sách vở, năng lực thực tế hoàn toàn không đáng kể.

Ứng thí tạm , nhưng đến khi xử lý công việc lập tức lộ vẻ sợ sệt.

Phụ từng giao cho hắn vài nhiệm vụ quan trọng, sau khi hắn phá hỏng  chỉ giao cho hắn một vài tiểu sự nhàn rỗi .

Thế nhưng hắn lại có tâm cao hơn trời, lại thèm khát ta.

Khi thám t.ử địch quốc ẩn náu thành, bọn chúng nhanh ch.óng nhận nỗi uất hận bị đè nén hắn. 

Chúng tìm đến, lấy quyền thế mồi, dùng vàng bạc lợi, từng bước lôi kéo hắn sa chân, cam tâm bán mình hợp tác.

Đó cũng chẳng là chuyện gì khó khăn, chỉ cần vẽ bản đồ bố phòng của các nơi yếu tắc .

Chu có tài năng vẽ đan thanh rất tốt.

Hắn bị kéo đi, tuyệt vọng kêu gọi ta.

「Công chúa cứu ta! Chính là ta đã cứu ngươi về !」

Ta trực tiếp đóng sập cửa phủ lại.

là xui xẻo !

Thông thông địch phản quốc là tội chu di cửu tộc.

Lúc Chu gia bị tịch thu tài sản , họ vẫn không đã xảy chuyện gì. Kẻ kêu gào rằng mình là Trạng nguyên lang khắp nơi.

Chu càng liên tục kêu oan .

「Chẳng qua chỉ là vẽ vài bức hình , ta không lại nghiêm trọng đến a!」

Loại chỉ đọc sách suông, đầu óc đã bị chữ nghĩa mục nát như , gi.ết trăm lần cũng chưa hả giận.

Ai sẽ kêu oan cho vô số nạn dân bị ch.ết đuối ở Giang Nam kia chứ?

Chu vừa đền tội dưới lưỡi đao, những vướng mắc của kiếp trước ta cũng theo đó tan biến.

Bây giờ, chỉ chờ Lục An trở về .

Phụ truyền chỉ cho ta cung, đưa ta đến phía sau bình phong ở Kim loan điện.

Ta không hiểu, chỉ bảo ta xem.

Lục An bị kéo .

Hắn miễn cưỡng quỳ xuống, mắt tràn ngập sự lo lắng .

thượng, bảo vệ giang sơn vốn là bổn phận của chúng , không dám nhận ban thưởng. chỉ xin hồi hương. nhà có mẫu thân và đang chờ đợi… đã rời quê quá lâu, các nàng ắt hẳn đang lo lắng.」

Phụ giả vờ nghiêm túc .

「Điều đó không . Có công thưởng, Trẫm phong ngươi Đại tướng , lại ban hôn cô con gái yêu quý nhất cho ngươi sao?」

Lục An sợ đến mức quên cả quy củ, lập tức bật dậy .

「Không không không, không thể …」

ở quê đã có nữ t.ử , cho dù là Thiên t.ử, cũng không thể cưỡng ép như chứ?」

「Ồ? Nếu Trẫm chính là muốn cưỡng ép sao? Nếu ngươi kháng chỉ, ngay cả chức Tướng cũng đừng nữa.」

Lục An quỳ xuống mạnh.

nguyện dùng công đổi lấy thân tự do, cầu Thánh thượng thành toàn !」

Phụ nhướng mày .

sao? Không hối hận? Ngươi tòng nhiều năm, chẳng chờ đến ngày hôm nay sao?」

Lục An nói lời dõng dạc .

「Qủa như ! Quyết không hối hận!」

Ta bật một tiếng, đưa tay lau khô giọt nước nơi khóe mắt, từ sau bình phong bước .

“Không cưới , ta cũng chẳng thèm gả cho ngươi — cái đồ ngốc .”

Trên đường trở về phủ, Lục An vẫn ngẩn ngơ, mãi chưa hoàn hồn.

Ta vẫy tay trước mặt hắn.

「Lục Đại tướng , ngốc sao?」

「Vãn Ngâm… không … Công chúa … Đây là sự sao?」

Ta tức giận gõ trán hắn.

「Đã nói với ngươi vô số lần , sao ngươi vẫn chưa nghe chứ.」

「’Vãn Ngâm’ là khuê danh của Mẫu hậu ta, lúc đầu ta mất trí nhớ, tiềm thức    chỉ nhớ tên . Cũng không cho ngươi gọi ta là Công chúa, sau gọi ta là Phúc Ninh là .」

「Phúc Ninh, ngươi véo ta một cái , xem ta có đang nằm mơ không.」

Ta tựa hắn.

「Khó khăn lắm mới mong ngươi trở về, ta sao đành chứ. Nương đang chờ ngươi Phủ Công chúa đó, đến lúc đó để bà ấy dùng chổi đ.á.n.h ngươi chạy khắp sân ngươi liền hay không .」

Lục An vòng tay ôm ta c.h.ặ.t thêm vài phần.

Bộ khải giáp lạnh lẽo áp sát khiến ta có chút không quen, nhưng ta vẫn không nỡ buông .

Cuối cùng… cũng đã đợi .

(Toàn văn hoàn)

Tùy chỉnh
Danh sách chương