Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngày trốn, chính tôi đã báo cha biết.
vừa khỏi làng liền bị bắt lại.
Cha xông lên tát mấy cái, đánh mức khóe miệng rướm máu.
Ông túm tóc , giận dữ hét lên:
“Tại sao cứ không chịu an phận?”
“Rõ ràng đã sinh hai đứa con , tại sao lòng lại độc ác mức cứ luôn muốn chạy trốn ?”
bị đánh bất tỉnh, cha tôi lúc đó dừng tay.
Tối đó, trên bàn ăn, cái đùi gà không chỉ thuộc về anh trai tôi , tôi được chia một cái.
nội cười khà khà nói với tôi:
“Tiện , nay làm đúng !”
Đó là đầu tiên tôi được ăn đùi gà, hương vị ngon mức khiến tôi suýt nuốt cả lưỡi.
Từ đó, đứa trẻ luôn bị đói như tôi hiểu rằng: Chỉ cần bắt được một người trốn, vậy thì tôi sẽ có đồ ăn ngon.
Sau bị đưa trở lại, tôi không bao giờ có tự do . bị xích sắt khóa trong chuồng gia súc, mỗi tôi thăm, đều điên cuồng gào thét:
“Cút ! cút ngay tao!”
Tôi không tức giận, chỉ đứng đó nhìn ấy rất lâu rời .
Sau ăn được một ngon ngọt từ chỗ , tôi bắt đầu mong chờ nào có thể ăn thịt thêm lần nữa.
………………………………………
Từ 11 tuổi 16 tuổi, suốt 5 , tôi đã tố cáo tổng cộng 26 người chuẩn bị trốn.
Trong số đó, 15 người bị đánh c.h.ế.t ngay tại chỗ, số lại có người trở hóa trong gia đình để kiếm tiền, có người đã cam chịu và hoàn toàn chấp nhận số phận.
Và tôi, từ một con bé đợi đủ tuổi rồi bị bán , đã trở người cung cấp thông tin làng.
Tôi từ giống bọn họ, trở người có tiếng nói.
Cha tôi nói: “Tiện là đứa có thể kiếm tiền, muốn cưới nó thì phải lấy tiền .”
“Những qua, Tiện đã giúp mọi người phát hiện bao nhiêu người không biết yên phận.”
“Muốn cưới Tiện nhà tôi, sính lễ là 5000.”
Người trong làng nghe được câu , lập tức thôi không suy nghĩ .
Suy cùng, mua một cô sinh viên đại học trong phố không quá ba, nghìn đồng.
tôi đã c.h.ế.t cách đây ba , c.h.ế.t cóng ngoài đường.
nội luôn nói là xúi quẩy, hai nay cha tôi từng mua một cô gái, nhưng cô gái đó tính tình quá mạnh mẽ, tối đó đã tự sát.
Anh trai tôi giờ đã lớn, không tiền dư để mua thêm.
nay là ngày có , cha tôi vui mừng rạo tực vào túi ba nghìn tệ, bảo tôi: “Tiện , cùng cha xem thử!”
đều vào ban đêm, mỗi tối trong làng lại đèn đuốc sáng trưng.
có tổng cộng bốn cô gái.
Các cô ấy bị đội bao tải trên đầu, che kín mặt, mọi người trong làng đã tập trung đông đủ, anh từ từ lên tiếng.
Anh ta vứt tàn thuốc xuống đất và dẫm lên: “Các chú bác đều đã tập trung đông đủ nhỉ!”
“Lô vừa về, theo quy tắc cũ, dân làng ta được chọn trước.”
Anh là người duy nhất trong làng từng học đại học. Sau tốt nghiệp, anh ta không ở lại phố mà quay về quê.
Anh ta nói:
“Chu tôi là người từ làng , đương nhiên không thể quên cội nguồn.”
“Tôi phải giúp mọi người kiếm tiền.”
Trước đây, làng chúng tôi phải ngoài mua , nhưng từ anh quay lại, chuyện đó không cần thiết .
Cứ cách một thời gian, anh ta lại đưa người từ bên ngoài về. Anh ta nói rằng đều là người một làng, biết cuộc sống của dân làng khó khăn nên trong tay anh ta sẽ được để người trong làng chọn trước, giá rẻ hơn.
Thậm chí, nhiều người trong làng theo anh ta làm việc, xây được cả nhà hai tầng.
Dân làng tụ tập lại, ánh mắt hau háu nhìn mấy người kia.
Anh thấy dáng vẻ của mọi người như vậy, liền cười nói:
“Mấy người nay tôi mang về toàn cực phẩm.”
“Tất cả đều là sinh viên đại học, sau sinh con chắc chắn sẽ thông minh.”
“Giá có hơi cao hơn trước một chút.”
“Các chú, các bác cứ thoải mái lựa chọn nhé!”
Anh ta nói xong, đám người theo anh ta liền giật bao tải trên đầu những người .
Từng khuôn mặt hoảng loạn hiện trước đám đông, trong đó có một người vô cùng xinh đẹp.
Cô ấy chỉ đứng đó, hơi nhíu , nhưng đã khiến không ít người rung động.
Cô ấy là người đắt nhất, giá tám nghìn tệ.