Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g74MprWoc
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Không chị đã chuyển cho em 50 triệu
Sao em chạy”
Chị gào đến xé ruột xé gan còn thì ngẩn
“50 triệu nào cơ”
Chị ngớ ngay lập tức
“Em biết Chính là cái thẻ em dùng để học hàng ngày ”
“Chị ơi… em mở thông báo giao dịch…”
Chị ngẩng đầu trời nước mắt càng tuôn nhiều hơn
“Tại chị… chị vội chạy quá quên dặn em mất
Chị Thẩm Minh An là một ông chú hói đầu
G/i/ế/t chớp mắt biến thái hết mức… chị sợ quá nên bỏ trốn ngay trong đêm”
Vừa chị ôm chầm lấy
“Giang Thành đúng là bán con cầu vinh
Phải là Thẩm Minh An quá biến thái ngay cả một đứa ngoan như em mà cũng tha
đừng lo chị đã về tội để chị chịu thay cho em…”
Đột nhiên giọng chị tắt lịm
Chị tròn mắt lưng đồng thời hít mạnh một ngụm khí lạnh
Tôi đầu theo ánh của chị liền bắt gặp bóng dáng Thẩm Minh An đang ngược sáng
Ánh nắng ban mai phủ lên một tầng ánh kim dịu nhẹ ngay cả bóng hàng mi đổ xuống cũng hảo tì vết
Tôi thể thấy lửa giận của chị… kẹt cứng tại chỗ
“Anh trai là ai thế
Quản gia Hay là đội trưởng đội vệ sĩ”
Chị lắc đầu ngay đó
“Không đúng khí chất giống mấy đó…
Chẳng lẽ là… con riêng của nhà họ Thẩm”
Nói chị lập tức bước tới mặt mày hớn hở
“Anh trai ơi bạn gái
Không phiền nếu thêm một ha”
Ngón tay lấp lánh đá kim cương của chị đang định chạm vai Thẩm Minh An thì đã kịp kéo chị
“Chị”
Tôi hạ giọng nhắc nhở “Anh chính là…
Thẩm Minh An đó”
Cả gian như đóng băng một giây
Chị đầu như cái máy ánh mắt lướt từ đường viền hàm sắc nét của Thẩm Minh An
Đến những ngón tay thon dài rắn rỏi cuối cùng dừng ở đôi mắt đen sâu thẳm của
“Sao thể chứ
Rõ ràng tối đó chị … Thẩm Minh An là một ông chú xí mà…”
“Ông—chú——xí…”
Thẩm Minh An nhấn từng chữ một thậm chí còn tiếng nghiến răng của
Tôi sợ nổi giận ném chị biển thật hoảng quá liền lao tới ôm chặt lấy hét lớn với chị:
“Chạy chị
Chạy mau”
12
Chị đã chạy mất
Ngay mắt mấy chục vệ sĩ cao to lực lưỡng
Dùng ngón chân để nghĩ cũng biết nhất định là do Thẩm Minh An cố tình để chị
Theo lý mà nên vui mới đúng
khi nhớ ánh mắt mà chị lúc nãy trong lòng nghẹn đến khó tả
Cuộc hôn nhân … vốn dĩ chẳng thuộc về
Tôi nghĩ đã đến lúc trả cho chị
“Chủ tịch Thẩm”
Ánh mắt Thẩm Minh An hướng về phía trong khoảnh khắc liền trở nên u tối
Tim nhói lên một cái
Chỉ gặp chị một lần thôi mà… đã lạnh nhạt với đến
“Chúng ly hôn
Người thật sự để tâm… vốn là chị em
Bây giờ chị đã về em cũng nên rút lui ”
Ngón tay siết chặt đến mức in cả vết lòng bàn tay cố gắng giả vờ nhẹ nhàng để những lời chua xót đó
Thẩm Minh An chằm chằm gân xanh nổi đầy trán rõ ràng đang cố kiềm nén cơn giận
“Tôi để tâm đến Giang Dịch Tinh ”
Từng chữ như nghiến từ kẽ răng giọng đầy kìm nén
“Chẳng lẽ
Nếu vì chị em lời đồn nhảm thì hai giờ đã là đôi uyên ương khiến ai cũng ngưỡng mộ còn gì”
Gương mặt tối sầm đến đáng sợ
“Em nghĩ và chị em là một đôi lý tưởng”
Tôi biết Thẩm Minh An đang tức điều gì
… điều đó là sự thật
Tôi gật đầu
Thân hình bỗng cứng đờ
Một giây lưng bước lên lầu thêm một lời
13
Tận đến trưa Thẩm Minh An vẫn xuống lầu
Cả căn biệt thự như bao phủ bởi một tầng áp suất thấp vô hình đến mức những giúp việc cũng trở nên rón rén dè dặt hơn hẳn
Bụng réo lên từng cơn đang chuẩn tự xuống bếp tìm gì đó thì quản gia dẫn theo một hàng đầu bếp mặc đồng phục chỉnh tề tiến đến
“Phu nhân đây là những đầu bếp 5 mà Chủ tịch Thẩm đích thân mời về xin mời dùng thử xem hợp khẩu vị ạ”
Ngay giây tiếp theo chiếc bàn dài bảy mét lập tức phủ kín bởi đủ loại món ăn hấp dẫn
Tôi kìm cơn thèm nhanh chóng bắt đầu ăn nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ tao nhã
Ăn xong no căng bụng mà vẫn chẳng thấy Thẩm Minh An
“Chủ tịch Thẩm ăn ”
Tôi nghi hoặc hỏi quản gia
Ông trả lời chỉ mỉm lịch sự dọn món tráng miệng
“Ở đây còn một miếng bánh là…”
Miếng bánh trang trí vô cùng tinh xảo là ăn ngay
“Để đây bụng vẫn còn chỗ”
Tôi đáp xong chuẩn cầm muỗng thì phát hiện nụ mặt quản gia bỗng cứng đờ
Ngay đó từ lầu truyền xuống một tiếng “choang” — tiếng ly vỡ đầy giận dữ
Tôi giật bắn rùng một cái
May quá do gây họa
… vẻ mặt của quản gia kỳ kỳ
Cứ như… làm chuyện gì đó “vô cùng nghiêm trọng”
14
Tôi đang chuẩn đến trường thì bất ngờ quản gia chặn đường
“Phu nhân những món ngài chọn đã mang đến
Xin hỏi đặt ở thì phù hợp”
Quản gia khẽ cúi nhưng thì đội ngũ phía ông làm cho choáng váng
Người thì nâng hộp gấm đẩy giá trưng bày thậm chí còn đang thận trọng khiêng một tủ kính bằng thủy tinh
Mà … gần đây mua gì chứ
Tôi sững tại chỗ mơ hồ hiểu chuyện gì
Trong khi đó các cố vấn tư vấn lần lượt giới thiệu nhiệt tình:
“Phu nhân đây là cặp bình thời Thanh mà Chủ tịch Thẩm tặng riêng cho ngài”
“Chiếc ấm tử sa là do chính sư phụ đại sư Cố – đích thân chế tác dành cho phu nhân”
“Bộ trang sức là bản phát hành cầu lần đầu tiên trị giá 80 triệu
Chủ tịch Thẩm thật lòng đối với ngài”
Càng sắc mặt càng tái nhợt
Thẩm Minh An đang… lấy lòng
Hay là… đây chính là khoản “bồi thường chia tay” theo kiểu xa xỉ của
So với khả năng đầu tiên càng nghiêng về giả thuyết thứ hai
Thời gian trôi từng giây từng phút
Tôi thực sự chịu nổi nữa cái kiểu đoán già đoán non cảm giác như tra tấn từng chút một
Tôi tiện tay cầm hai món trang sức thẳng lên phòng làm việc tầng hai
Cánh cửa mở Thẩm Minh An liền ngẩng đầu khóe môi nhếch lên đầy ý
Ánh mắt lướt qua chiếc nhẫn ruby đang cầm ngẩng cằm kiêu ngạo :
“Không cần đặc biệt đến cảm ơn chẳng thứ gì đáng giá cả Nhà vẫn còn nhiều”
Tim khẽ lỡ một nhịp
Quả nhiên… đúng như đoán
“Vậy… đây là phí chia tay ”
Tôi cố ngẩng đầu thật cao để nước mắt rơi xuống
“Vậy xin hỏi Chủ tịch Thẩm khi nào chúng ly hôn”
Đồng tử lập tức co rút
Vẻ bình thản và niềm vui lúc nãy tan biến thay đó là bóng tối dày đặc phủ khắp ánh mắt
Giây tiếp theo mạnh mẽ đè lên tường giọng khàn khàn mang theo sự giận dữ rõ rệt
“Em thật sự ly hôn đến
Là do đủ Hay đối xử với em đủ tử tế”
Khóe mắt ửng đỏ trong đáy mắt là ham chiếm hữu mãnh liệt đến đáng sợ
Khoảnh khắc chợt hoài nghi
Phải chăng Thẩm Minh An… thật sự hề ly hôn
Chưa kịp suy nghĩ bàn tay đã ôm chặt lấy gáy những nụ hôn nồng nhiệt dữ dội như sóng trào bất ngờ ập đến
Anh hôn cho đến khi đầu óc choáng váng cả mềm nhũn mới chịu buông ánh mắt vẫn đầy lưu luyến
“Giang Dịch Ninh ly hôn á”
Anh khẽ giọng khàn đặc như gầm nhẹ:
“Em mơ ”