Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đẩy , ta chạy thục mạng.
Giữa ban sáng lòa, toàn nghĩ mấy chuyện không thể nói .
Quả nhiên xứng danh, đại, ngân, xà!
16
Dung Dữ nhìn đôi tai đỏ hồng của Ninh Ngữ, khẽ nháy mắt ranh mãnh.
tuyệt chẳng nói cho nương tử của mình biết.
chỉ buông với câu, tên đó liền tan rồi.
Thật sự, chỉ câu.
“ , năm ấy lúc ngươi độ lôi kiếp, người vác ngươi vào sơn động, chăm sóc suốt đêm, chính là Ninh Ngữ.”
còn chưa bảo biết,
ấy, vẫn luôn trong động, lặng lẽ nhìn tiểu cô nương đôi mắt trong veo, rồi từng chút khắc vào tim.
thứ , khi ngoài tìm thức ăn, hóa hình người, chạy chặn Vân Dao đang lên núi cầu nguyện, bảo rằng trong động có cơ duyên hiếm gặp.
Quả nhiên, Vân Dao đi vào, dìu mê man về phủ.
Còn Dung Dữ, thì mỉm cười xuất hiện trước tiểu cô nương, tội nghiệp cầu dẫn mình xuống núi.
Ấy chính là lần đầu cất lời với Ninh Ngữ.
Nhưng từ đó, đã có người để đặt tận nơi đầu tim mắt.
(Hoàn)