Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Trái tim tôi như đang nhấc .
“ nào?”
Giang Húc khịt mũi một tiếng.
“Cô ta cô ta vẫn luôn thích cậu đấy, còn cậu đẹp trai hơn tôi gấp ngàn lần, mẹ kiếp, chưa ai sỉ nhục khác như .”
“Cố Cảnh Xuyên, cậu thử xem, tôi kém hơn cậu ?”
Giang Húc vẫn đang thao thao bất tuyệt ở đầu dây bên kia, đầu tôi “ù” một tiếng, dường như không nghe .
Tim đập thình thịch, tôi rẩy tay, trực tiếp cúp điện thoại, sau nhiều năm, lần đầu mới có dũng khí xem vòng bè của Giang Húc.
ảnh xuất hiện một cô gái xa lạ, lông mày rậm, mắt to, là kiểu gương mặt hoàn toàn khác với Hứa Nhan.
Nhanh chóng kéo vài trang, thời gian nhảy thẳng năm thứ hai đại học, không sai, vẫn là cô gái , đây mới là gái của Giang Húc.
còn Hứa Nhan?
Tôi bỏ chặn, vào vòng bè của Hứa Nhan.
“ , hồn , đều là trên .”
“Tại tôi tăng ca nhiều , mẹ tôi , vì con còn độc thân, dù về nhà cũng chẳng có , hahaha, đúng là trúng tim đen rồi.”
“ một đêm cô đơn khó ngủ, may mà có bầu , hihi.”
Ảnh minh họa là một đống tài liệu và màn hình máy tính sáng đèn.
Cô đơn? Khó ngủ?
nên, cô mới hỏi tôi, có to không?
Cô muốn…
Không dám nghĩ tiếp , mặt tôi bừng, rẩy cầm điện thoại trả lời cô .
10.
Tôi than thở nhét điện thoại vào túi quần, bung ô xe.
Thôi kệ đi, đưa đầu cũng một nhát dao, rụt đầu vào cũng một nhát dao, ch//ết thì ch//ết.
Cùng lắm thì bị đuổi , lương tháng bốn vạn tệ, thật cũng chẳng có to tát, tôi căn bản không tiêu hết được từng đó tiền, tôi ru rú ở nhà , cần lương cao để ?
Tiền không có ý nghĩa với tôi.
Hu hu hu, Hứa Nhan, đừng cứng miệng .
Là bốn vạn tệ đó! Lát quỳ cầu xin Cố Cảnh Xuyên, không biết anh có tha thứ cho tôi không?
Tôi rẩy lo sợ, tay chân như nhũn , rẩy gõ cửa phòng.
“Cố …”
Trước mắt lóe , cửa phòng mở với tốc độ ánh sáng, nhanh mức khiến ta không khỏi nghi ngờ Cố Cảnh Xuyên có phải đang đứng sau cửa chờ tôi không.
Tôi chớp mắt một cái.
Cố Cảnh Xuyên mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, tóc ướt sũng, nước còn nhỏ giọt , càng nổi bật đôi lông mày sắc bén, góc cạnh rõ ràng, khí chất lạnh lùng như một tảng băng.
Đồ khốn, chẳng lẽ anh ta đã biết chuyện hợp đồng rồi, đang nóng lòng đứng ở cửa chờ xem tôi ch//ết đây mà.
Mặt tôi tái mét, ôm chặt túi tài liệu tay, ngẩng đầu nhìn anh.
“Cố , từ từ đã, có thể hạ thủ lưu tình một chút không?”
Cố Cảnh Xuyên nhìn chằm chằm tôi, đáy mắt tràn đầy cảm xúc, tôi đọc được từ đôi mắt đen láy của anh ta sự khao khát và mong đợi.
Khao khát, mong đợi?
Cố Cảnh Xuyên thật biến thái, muốn mắng chửi tôi một trận rồi đuổi tôi ?
11.
Khóe mắt tôi hoe, vai rũ , đi trước ghế sofa, rút hợp đồng khỏi túi đựng tài liệu đặt bàn trà.
“Cố , anh hãy nghe tôi giải thích.”
Cố Cảnh Xuyên ngồi bên cạnh tôi, cơ thể căng thẳng, khẽ “ừ” một tiếng.
Tôi khó khăn mở miệng.
“Thật tình huống , là lần đầu của tôi.”
Tôi lần đầu phạm sai lầm nghiêm trọng như , nên không cần đuổi đâu nhỉ, đào tạo một nhân viên cũng không dễ dàng, cho tôi một cơ hội đi mà, Cố .
Không ngờ, Cố Cảnh Xuyên trả lời: “Ừ, tôi cũng là lần đầu .”
Hả? Lần đầu đuổi nhân viên? Không thể nào, hay là, đây là lần đầu anh ta nhân viên dưới quyền, phạm sai lầm ngớ ngẩn nghiêm trọng như !
Tôi sợ lòng, quay đầu nhìn sắc mặt của Cố Cảnh Xuyên, không ngờ bất ngờ phát hiện, hai má anh ta bừng, ngay cả vành tai cũng .
Thôi xong rồi, tức giận mức rồi ?
Tôi vào ty cũng được gần nửa năm rồi, chưa từng Cố Cảnh Xuyên mặt bao giờ.
Biểu cảm của anh luôn nhàn nhạt, ngay cả khi tức giận, cũng chỉ là một khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm, thỉnh thoảng giọng quát mắng vài câu, đồng nghiệp đã sợ ch//ết khiếp rồi.
Bây giờ mà mặt như , lát sẽ nổi cơn thịnh nộ mức nào đây.
Tôi thật sự tiêu đời rồi.
đầu tôi điên cuồng nghĩ cách cứu vãn, mắt đảo khắp nơi, nhìn lon Coca lạnh trên bàn.
Tôi rất nịnh bợ cầm lon nước , đưa cho Cố Cảnh Xuyên.
“Cố , anh uống chút nước đã, bình tĩnh nào.”