Mùa Xuân Tốt Đẹp Luôn Còn Mãi

Mùa Xuân Tốt Đẹp Luôn Còn Mãi

Hoàn thành
7 Chương
2

Giới thiệu truyện

Năm thứ mười ta làm ăn mày, đói đến nỗi ôm vỏ cây mà gặm ngấu nghiến, bỗng có một vị công tử áo gấm từ trên trời đáp xuống, nói muốn đưa ta về Trường An hưởng phúc.

Ta lập tức nước mắt tuôn trào.

Đoạn này… ta quen thuộc lắm!

Ắt hẳn là năm nào ta tùy tay cứu lấy một kẻ sa cơ thất thế, nay hắn công thành danh toại, trở lại báo ân rồi!

Ta như hổ đói vồ mồi, nhào tới ôm chặt ngang hông hắn, kêu lớn:
“Tướng công!!!”

Công tử hoảng đến suýt thì trượt chân ngã xoạc, vội hét:
“Câm miệng! Ta là huynh ruột của ngươi!”