Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Hẻm nhỏ vừa chật vừa tối.

Hai bên tường thì thấp lè tè, còn lâu năm tu sửa, mốc meo đầy dây leo.

Hôm nay vừa mưa xong.

đất gồ ghề toàn là vũng nước.

Tôi lỡ chân giẫm xuống .

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Thế là bùn đất b.ắ.n tung tóe.

bẩn váy trắng như tuyết.

Quản gia nhăn nhó mày, đề nghị:

“Tiểu thư, hay là cứ để tôi đi là rồi, cô ngồi đợi trên xe nhé?”

cần.”

Tôi từ chối.

Mấy chuyện lấy lòng ta thế , vẫn là đích thân tay thì hơn.

Tôi cố nén cảm giác khó chịu, vén váy rồi tiếp tục đi vào.

Rất nhanh đã trước cửa Lục Tiện .

Bà ngoại già yếu của ta đang khó nhọc ngồi xổm dưới đất, dùng đôi tay vàng vọt gầy guộc của mình quần áo.

Tài liệu thấy, mẹ của Lục Tiện đã chọn nhầm .

Sau khi gã chồng nghiện cờ b.ạ.c lừa sạch tài sản, bà ấy hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu.

Kéo theo đó là căm ghét đứa con trai ruột của mình.

những tháng mùa đông giá rét, Lục Tiện bé nhỏ vứt bỏ thùng rác.

Khi sắp c.h.ế.t cóng, là bà ngoại bước bước , khó khăn lắm mới bế ta về , thìa thìa nước cơm nuôi cậu ta khôn lớn.

Lớn giờ, mẹ ta chưa tròn trách nhiệm của mẹ, ngược còn vét sạch mọi tài sản .

[ – .]

đó còn số tiền bà ngoại vất vả dành dụm để chữa bệnh út bệnh teo cơ của ta.

Lục Tiện nghĩ việc bỏ học đi thuê.

bà ngoại tát bừng tỉnh, bà mắng:

“Chăm sóc là trách nhiệm của bà, phải của ! Sao thể vì mà hủy hoại đời chứ?”

yên tâm, bà sẽ để bất cứ ai liên lụy , ngày bà c.h.ế.t sẽ mang theo út của cùng đi.”

Lục Tiện lúc đường cùng, đột nhiên nhớ mối hôn ước từ bé , dày tìm tận .

7

“Cô là ai?”

Tôi đứng ở đầu hẻm khá lâu, lâu mức bà ngoại tự phát hiện sự của tôi.

Khóe môi tôi nở nụ cười hoàn hảo, chủ động tiến gần, tự giới thiệu:

“Bà ơi, là Thương Lạc Tây ạ.”

Nghe thấy tên , bà hơi ngạc nhiên, “ lớn thế rồi cơ à?”

Tôi “dạ” tiếng, liếc nhìn đống quần áo chất đống dưới chân bà.

Lập tức bảo vệ hiểu ý, tiến nhận lấy bàn chải và chậu đồ, định thay bà công việc đó.

họ Lục đã nghèo mức ngay chiếc máy cũng mua nổi, cần phải dùng phương pháp giũ nguyên thủy nhất.

Bà ngoại chút lúng túng, khách sáo từ chối: “ cần đâu, tôi tự rồi…”

Lục Tiện về vừa kịp thấy cảnh đó, cau mày: “Mấy muốn gì bà ngoại tôi?” Góc nhìn sai lệch khiến ta hiểu lầm bảo vệ ý đồ xấu mà lao nhanh tới, chắn bà ngoại sau lưng, ánh mắt cảnh giác cao độ, tư thế phòng . Khác hẳn vẻ ngoan ngoãn, mực đòi trung thành hôm trước. Xem vuốt vẫn chưa mài . Tôi im lặng nhìn thẳng, ánh mắt hai chúng tôi chạm nhau tóe lửa, ai nhường ai.

[Á á á! Gắt vậy, sắp drama hiểu lầm rồi hả? Đừng ngược mà!]

[ nam chính ghét nhất ăn hiếp, hễ cứ động bà ngoại với ta xù lông nhím.]

Ngay lúc dân cư mận rằng sắp biến, bà ngoại đã đẩy Lục Tiện , véo tai ta: “Tiểu Thương tốt bụng kêu giúp đồ, gì mà ỏm củ tỏi thế?”

Lục Tiện lúc mới để ý đám bảo vệ cầm đống quần áo cũ, nhất thời lúng túng: “…”

Tôi chẳng buồn nghe thêm lời giải thích, lạnh quay đi. Trước khi xe, tôi dặn quản gia: “Cắt đặc quyền của Lục Tiện .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương