Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

9

10

Hầu phủ đón liền ba vị mỹ , những ngày tháng vốn nhạt nhẽo nước lập tức trở nên náo nhiệt.

Chỉ một tấm vải gấm, một bát tổ yến cũng đủ họ tranh cãi đỏ tía tai.

Tống Uyển Oánh từ nhỏ đã được nuông chiều, tất nhiên không đối thủ của di nương và Hoa di nương xuất nơi phố chợ.

Tranh điểm son thua, đấu miệng lưỡi càng chẳng chiếm được chút tiện nghi nào.

Nàng ta xưa chưa từng chịu uất ức thế, liền nhào lòng Thẩm Thanh Nghiễn khóc lóc, đòi hắn bán đi di nương và Hoa di nương.

Mới vừa phủ chẳng bao lâu, nàng ta đã tự cho mình là chính thê, dường đã quên mất bản cũng chỉ là một thiếp thất, chẳng hai vị di nương kia.

Hôm sau, khi Thẩm Thanh Nghiễn cùng ta dùng bữa trưa, liền nhắc đến chuyện .

“Hiện hậu ngày ngày ồn ào không yên, chi bằng giữ lại Uyển di nương, còn những cho phủ đi.”

Ta nâng chén canh, mỉm hỏi:

“Tại sao lại chỉ giữ lại một mình Uyển di nương? quân thương nàng ta ư?”

mắt Thẩm Thanh Nghiễn lóe lên một tia bối rối.

“Nàng ta chẳng là muội muội cùng cha mẹ của nàng sao?”

“Nhưng thiếp nàng ta xưa không hề thiết, mắt thiếp, nàng ta chẳng Hoa di nương và di nương .”

Khóe môi ta lạnh lùng cong lên: “ quân không cần vì thiếp miễn cưỡng bản .”

Thẩm Thanh Nghiễn trầm mặc hồi lâu, đang định lên tiếng

Tiểu tươi bước phòng, thi lễ chúc mừng:

“Tin vui từ Đông truyền tới, di nương đã có thai. Chúc mừng Hầu gia, chúc mừng .”

Ta đặt đũa xuống, phân phó Tiểu :

“Truyền lệnh xuống, phủ đều được thưởng.”

Nói xong, ta quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Nghiễn.

“Đây quả là chuyện mừng lớn, cớ sao quân lại chẳng vui vẻ chút nào?”

Lúc Thẩm Thanh Nghiễn mới hoàn hồn, gượng: “Vui… tất nhiên là vui …”

Một bữa cơm trưa, hai đều mang tâm tư riêng.

Mãi đến khi trông thấy dáng thẳng tắp của Thẩm Thanh Nghiễn khuất sau cửa, ý trên ta mới dần tan đi.

Ta biết, hắn lúc hẳn là đang vội đi dỗ dành Tống Uyển Oánh.

“Giờ phủ cũng chẳng chỉ mình nàng ta sinh được con nữa .”

[ – .]

Ta nghiêng đầu hỏi Tiểu : “Nàng ta ngoài việc mắng ta là con gà mái không biết đẻ, còn mắng nữa không?”

Tiểu nhíu mày: “Nàng ta chẳng qua chỉ dựa việc trẻ hơn tiểu thư mấy tuổi, lại có chút nhan sắc thôi.”

“Năm ta cũng đã ba mươi, đương nhiên không thể so nàng ta trẻ trung…”

Ta bật khẽ: “Nhưng ai cũng có lúc già nua tàn úa, chẳng lẽ nàng ta thật sự nghĩ rằng có thể dựa sắc đẹp sống đời sao?”

11

Không đón đôi nhi tử nhi nữ của Tống Uyển Oánh về Hầu phủ, là ý của .

Bao năm sống chung Hầu phủ, chỉ có bà là nhìn được tâm cơ và thủ đoạn của ta, hiểu rõ tính ta không hề hiền lành ôn nhu vẻ bề ngoài.

Thẩm Thanh Nghiễn đã đến của bà bàn bạc vài lần về chuyện đón con về phủ, nhưng đều bà lấy cớ thời cơ chưa đến khéo léo trì hoãn.

Bà sợ ta sẽ tay đứa cháu trai bà mong ngóng bao năm trời.

Chỉ là, lời của ma ma bên cạnh bà cuối cùng cũng suy nghĩ.

Nhi tử của Tống Uyển Oánh sinh ở Hoài Nam, phận khó tránh khỏi lời dị nghị, chẳng thể so được đứa trẻ bụng di nương hiện giờ.

Lời ấy chẳng bao lâu sau đã truyền đến tai Tống Uyển Oánh, nàng ta tức đến toàn run rẩy.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Đúng lúc , Thẩm Thanh Nghiễn cũng ít lui tới của nàng ta hơn trước.

trà của Hoa di nương có thêm chút thuốc trợ hứng, lại thêm những chiêu trò chỉ có ở nơi thanh lâu, Thẩm Thanh Nghiễn câu mất hồn.

Một lần, khi Thẩm Thanh Nghiễn đang ở của Tống Uyển Oánh, Hoa di nương lấy cớ đau đầu mời đến.

Tống Uyển Oánh dẫn xông của Hoa di nương, vừa vặn bắt gặp cảnh Thẩm Thanh Nghiễn đang cúi đầu nhẹ cắn, tháo giải y phục nơi bờ vai Hoa di nương.

Sự sủng ái từng Tống Uyển Oánh kiêu hãnh, vốn là thứ nàng ta từng đoạt từ tay ta.

, lại dễ dàng cướp đi.

Nàng ta nổi trận lôi đình, lập tức tay, cào một đường sâu trên Hoa di nương.

Trên Hoa di nương để lại một vết rạch dài, e rằng sau khó tránh khỏi để lại sẹo.

Thế nhưng Thẩm Thanh Nghiễn cũng chỉ phạt Tống Uyển Oánh cấm túc thôi.

Nàng ta đắc ý nói hạ : “Ta chỉ phạt cấm túc, còn con tiện kia cũng đã hủy , lấy tranh giành ta chứ?”

Lấy để tranh giành nàng ta?

Dĩ nhiên là nhan sắc .

Ta lập tức cho đưa đến loại thuốc trị sẹo tốt nhất, dốc lòng chăm sóc gương Hoa di nương.

Hoa di nương vốn mang dung mạo hoa phù dung, nơi vết thương chưa lành được điểm một bông hoa diên nhẹ nhàng, đóa đào dưới đuôi mắt càng nàng thêm quyến rũ mê .

Đến nữ tử nhìn thấy cũng không khỏi liếc thêm vài lần, huống hồ là Thẩm Thanh Nghiễn.

Từ đó, hễ rảnh rỗi là hắn lại chạy sang của Hoa di nương.

Tùy chỉnh
Danh sách chương