Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY CHƯƠNG 1 :

Đêm đến, Gia trên đó thở dài: “Có tiền thật tốt, trước kia chăm mẹ tớ , cái giường đó làm tớ ê ẩm hết cả .”

Phòng bệnh VIP ba nghìn tệ một , không đầu tôi .

Những năm còn ở , tôi thật sự hưởng không ít phúc anh.

tôi ốm , anh luôn bận rộn lo toan, bỏ tiền, bỏ công.

Nhưng hiện tại, anh không còn nghĩa vụ làm bất cứ điều gì vì tôi nữa.

Anh tạm ứng trước năm vạn phí.

Tôi lập tức chuyển trả anh đủ năm vạn, không thiếu một xu.

Trước ngủ, thấy anh vẫn chưa tiền.

Tôi tắt điện thoại, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Trong bóng tối, nghe thấy giọng Gia đầy lo lắng:“Cậu nên tránh xa anh ta ra.”

“Cậu còn chưa bị anh ta hại đủ hay sao?”

, mấy năm qua tôi sống thế nào nhỉ?

Cách xa quá , tôi cũng không nhớ rõ nữa.

Chỉ nhớ mình từng vùng vẫy trong biển cảm xúc vô tận.

Tôi tự cứu mình hết này đến khác.

Mở mắt hay nhắm mắt, thế giới đều chỉ là một màu đen kịt.

đó, chỉ có Gia Văn tôi, tôi vượt qua.

Mới có tôi hôm nay – có thể sống một cuộc sống bình thường.

Tôi nhẹ nhàng đáp : “Tớ biết , đừng lo cho tớ.”

Tôi khó khăn lắm mới thoát khỏi vũng lầy đó.

Không có lý gì để tự mình rơi vào nữa.

Chỉ cần anh số tiền này, giữa chúng tôi sẽ chấm dứt hoàn toàn.

18

Tôi tổng cộng năm .

Trong suốt năm đó, mỗi Văn đều đều đặn cơm trưa và tối đến cho tôi.

Anh nói đồ ăn bệnh nhạt nhẽo vô vị, sợ tôi ăn không quen.

Ban đầu tôi chối lòng tốt anh.

Anh bảo là cô giúp việc trong nhà nấu sẵn, anh chỉ tiện tay đến thôi.

Không mất bao nhiêu công sức cả.

Gia không có ở đây, anh liền giúp tôi trông chai truyền dịch.

Tôi sợ làm lỡ công việc anh, nên liên tục giục anh về.

Nhưng anh nhất quyết không chịu rời .

Cuối , anh nhìn tôi, giọng nói vừa nghiêm túc chút bất lực:“Thật ra hôm em bị dị ứng thuốc hôm đó, không chỉ mình anh ta khóc đâu.”

“San San, có đầu đến giờ, tôi vẫn chẳng có tư cách để lo cho em?”

Câu nói ấy vang tai tôi như tiếng sấm,Mãi không thể phai mờ.

19

xuất , Văn Gia đến đón tôi.

Gia theo một đôi giày bệt để tôi thay.

Nhìn thấy đôi giày ấy, tôi bắt gặp ánh mắt Văn thoáng dao động.

Tôi chợt nhớ ra, đôi giày này là anh tặng tôi.

đó tôi còn đang quen .

Anh ấy đưa tôi đến dự tiệc sinh nhật một bạn.

Tôi chưa từng tham gia một buổi tiệc sinh nhật xa hoa đến vậy.

chuẩn bị cho tôi váy dạ hội và giày cao gót.

Đôi giày cao gót gót nhọn ấy được phủ kín đá lấp lánh trên bề .

bước , ánh sáng lấp lánh rực rỡ, đẹp đến ngỡ ngàng.

Nhưng những thứ đẹp đẽ thường luôn kèm cái giá trả.

Sau cả đêm, gót chân tôi bị cọ đến rách da.

Tôi ngồi nghỉ trong sân vườn,Rút chân ra khỏi đôi giày ép buộc ấy, cảm thấy vô dễ chịu.

thì bị mấy bạn kéo vào trong chơi bài poker.

Đêm hè trong sân, đèn bể bơi vẫn sáng rực.

Có chiếc lá rơi xuống nước, theo làn gió nhẹ xoay vòng lặng lẽ.

Không biết lúc nào, Văn rời bàn chơi bài.

Anh cầm theo một túi mua sắm, chậm rãi bước trong nhà ra.

đến tôi, anh cúi xuống.

Lấy trong túi ra một chiếc hộp giày, đặt cạnh tôi.

Tôi ngơ ngác nhìn anh mở hộp.

trong là một đôi giày bệt nữ hoàn toàn mới.

Anh nói: “Thay giày .”“Gót chân em đỏ cả .”

Tôi đương nhiên nghĩ rằng giày là nhờ anh đến.

Tôi cảm ơn anh, thay đôi giày bệt đó.

Nhưng sau này tôi mới biết,Đôi giày đó không nhờ anh mua.

Anh rời bàn chơi, đến trung tâm mua sắm,Chọn một đôi giày, đặc biệt mua cho tôi.

Đó là đầu tiên tôi ra tình cảm âm thầm anh.

Chỉ là tôi luôn xem anh là bạn.Chưa từng vượt quá ranh giới dù chỉ nửa bước.

20

Một tuần sau, khoản tiền tôi chuyển bị hệ thống tự động hoàn trả thứ mười hai.

Cuối , tôi gõ mấy chữ vào khung chat gửi : 【Anh tiền .】

trả lời: 【Tôi thích tiền .】

【Tôi đâu ra năm vạn tiền đưa cho anh?】

【Đó là chuyện em, chuẩn bị xong thì đến cho tôi.】

Tôi đành ra ngân hàng rút năm vạn tiền .

tôi liên lạc , anh gửi một định vị.

Là một căn nhà đứng tên anh.

Tôi bắt taxi đến đó.

Tùy chỉnh
Danh sách chương