Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Hôm đó tôi đang ngồi trên tàu điện ngầm về thì đột nhiên nhận được tin nhắn từ trợ lý Zhihu: [ năm phút nữa thôi, người đàn ông bên sẽ biến thành xác sống.]
Theo bản năng, tôi quay đầu nhìn sang, nam thần trợn đôi mắt ngầu trông đặc biệt đáng sợ. Chưa kịp phản ứng, anh ấy đã bất tới cắn tôi.
Vậy thì, tôi có thể để anh ấy đạt được mục đích sao?
Tại chỗ, tôi nhét cả chiếc kẹo mút cầu vồng trong tay miệng anh ấy.
Thứ đó ngọt ngon. Anh ấy sững lại, đờ đẫn nhìn tôi, mắt không chớp một cái.
Đừng tôi mắt anh ấy có mỏi không. Tôi không biết.
định đẩy anh ấy , bên bỗng có một trận hỗn loạn, ai đó đang thét lên thảm thiết trong khi bị tấn công.
Không có nam thần biến thành xác sống. Trong tàu điện ngầm, rất nhiều người đã biến thành xác sống, trợn đôi mắt lòm điên cuồng cắn xé người xung quanh. Một số người thậm chí ruột còn bị lôi , cả toa xe tràn ngập mùi tanh buồn nôn.
Đoàn tàu dừng lại, khoảnh khắc cửa xe mở , tôi vọt .
Thế giới bên còn đáng sợ hơn.
Toàn bộ là xác sống đang ă n thị* người, khắp nơi là tiếng khóc xé lòng.
vài bước trước mặt. Một người đàn ông đã để mắt đến tôi, nhe tới.
Tên này đúng là không sợ chế*.
Tôi đang định tung một cú đá thì bóng dáng nam thần lướt qua bên tôi, tóm lấy tóc người đàn ông kia, hung hăng đập cây cột lớn gần đó.
“Bụp!” Cái đầu vỡ tung như quả dưa hấu.
May tôi lùi lại một bước, nếu không bẩn đã b.ắ.n tung tóe khắp người.
Nam thần còn nhe cười với tôi.
Biểu cảm đó, thần thái đó, đúng là không thể tả được, giống như đang khoe khoang mình rất lợi hại vậy.
Đúng là bá đạo.
Thường ngày thì nho nhã lịch thiệp, giờ lại trực tiếp đập nát đầu người .
Ngày càng nhiều xác sống chú ý đến chúng tôi.
Tôi nhấc chân chạy, nam thần bám sát phía sau, đẩy xác sống tới sang một bên.
Mãi mới trốn thoát khỏi tàu điện ngầm. Bên cũng chẳng khá hơn là bao, khắp nơi đều là cảnh người cắn người, tiếng kêu thảm thiết cộng thêm mùi tanh nồng nặc trong không khí, khiến người ta có cảm giác như đang ở địa ngục.
Không biết ai vứt cái rìu dưới đất, tôi nhặt lên.
Nam thần liếc tôi một cái, tôi cũng đánh giá anh ấy. Tên này mắt ngầu, trông đặc biệt đáng sợ, lúc trước ở tàu điện ngầm còn tới định cắn tôi, nên không thể không đề phòng.
“Thấy cái rìu này không? Dám cắn tôi là tôi c.h.é. đầu anh đấy.” Tôi vẫy vẫy cái rìu.
Anh ấy lại nhe cười, cầm chiếc kẹo mút tôi nhét miệng anh ấy, cũng vẫy vẫy theo.
Người đẹp trai có , dù trợn đôi mắt ngầu, cười ngây ngô như thằng ngốc, cũng không hề khiến người ta ghét bỏ, thậm chí còn thấy đáng yêu nữa.
cũng phải lại, tôi có thể về an toàn cũng là nhờ nam thần bên trợ giúp đắc lực.
Ví dụ như một xác sống tới. Anh ấy làm lá chắn đỡ, tôi thì bên bổ một nhát rìu.
Toàn bộ cảnh tượng vô cùng me.
Tôi may mắn vì đã xem không ít phim xác sống, hồi nhỏ cũng thường xuyên giúp ba giế* lợn mổ dê, sức chịu đựng có phần mạnh hơn một chút, nếu không đừng c.h.é. xác sống, nôn thôi cũng đủ kiệt sức rồi.
Nam thần cũng rất mạnh, cây kẹo mút kia anh ấy còn tiếc không nỡ vứt . Mỗi khi hạ gục một xác sống, lại lấy từ miệng, rồi nhe cười với tôi. Nụ cười đó rạng rỡ như hoa, rõ ràng là đang dụ dỗ tôi.
Thế nên về đến , tôi cũng không thể “qua cầu rút ván” đuổi anh ấy , nên đã cho anh ấy .
Anh ấy đứng ở cửa, nhìn quanh quất, đôi mắt ngầu lộ vẻ mơ hồ, rồi nhìn về phía tôi, giống hệt một chú cún con nhận chủ.
Ai chịu nổi cơ chứ?
Tôi anh: “Anh có nghe tôi gì không?”
Anh im lặng.
Tôi lại : “Anh còn nhớ mình tên là gì không?”
Anh không lên tiếng.
“Vậy… anh có thích tôi không?” Tôi cười khà khà, dù sao thì cái tên này cũng đâu có .
Không … Anh lại đầu, nhìn chằm chằm tôi, rồi cười toe toét đầu.
Trời đất ơi! Tôi đứng hình ngay tại chỗ, cái thời buổi này, xác sống cũng biết dối lừa người à?
“Không phải đâu, anh đã bảo là không tôi gì ?” Tôi tỏ vẻ nghi , cái tên này so với xác sống có chút biệt.
Mắt của xác sống đều là đôi mắt cá chế*. Còn mắt của anh thì rực, như nhuộm , quan trọng là hình như không cắn người nữa.
Anh lại im lặng. Đứng sững ở đó, bất động, cứ như một khúc gỗ biết cười ngây ngô.
Tôi nghi lúc nãy là trùng hợp. Vậy nên, tôi lại một câu: “Anh có thích tôi không?”
Anh đầu.
Anh lại đầu. Tôi đành phải nghi , cái tên này căn bản là đang trêu tôi, nhưng lại không có bằng chứng.
Dù sao thì bên cũng nguy hiểm, anh lại là nam thần của tôi, chẳng lẽ lại đuổi anh . Thế là tôi đẩy anh vệ sinh: “Anh tắm trước , tôi tìm cho anh một bộ quần áo vặn.”
Kết quả là tôi mang quần áo đến. Anh đứng sững ở cửa, bất động, nhìn tôi với vẻ vô tội.
Cái tên này thật sự không tiếng người à?
Tôi lại anh: “Anh có thích tôi không?”
Anh đầu, còn cười với tôi thật ngọt ngào, hệt như một tên ngốc.
Tôi nghi anh chưa hoàn toàn biến thành xác sống, nhưng trí thông minh rõ ràng đã bị ảnh hưởng. Vậy thì phải làm sao đây?
Nhìn thấy trên người nam thần toàn là bẩn, tôi cắn : “Hay là… tôi giúp anh tắm nhé?”
Tôi nghĩ anh sẽ không . Ai …
Anh đầu lia lịa, nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ.