Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chapter 5

14.

“Ối, anh đẹp trai này là ai vậy?” Mẹ tôi lon ton chạy đến, trên tay vẫn cầm cái xẻng xào rau.

Tôi lại, nam thần không biết từ lúc xích lại gần, đang nhìn , cười toe toét một tên ngốc nghếch.

“Anh là bạn trai con.” Nói câu này tôi hơi đỏ, lòng hơi chột dạ, nhưng một chút cũng không hoảng hốt.

nam thần là xác sống, chắc chắn sẽ không hiểu ý nghĩa ba từ “bạn trai” là .

Quả nhiên, anh gật lia lịa, là vừa nhận một lợi lộc to lớn đó.

Nói chung là anh cười. Tôi nhìn khóe miệng anh sắp kéo đến tận mang tai rồi, đẹp đến mức sủi bọt.

“Ôi chao, không nói không rằng có bạn trai rồi à? Mã Tiểu , con không phải là nhân cơ hội hôi đấy chứ?” Ba tôi không châm chọc tôi một ngày thì không thoải mái.

Mẹ tôi dùng cái xẻng gõ ông: “Ông nói linh tinh ?”

Nhìn xem, là mẹ ruột có khác.

Tôi đang định cảm động, mẹ tôi lại nói: “Loại chuyện này chỉ nên nói sau lưng thôi.”

Ông nội tôi: “Tiểu à, dù chúng ta có ế chồng, cũng không thể bức h.i.ế.p người tốt thành kẻ xấu , con có biết không? Chỉ có những tên ác ôn mới vậy.”

Tôi???

Đây có phải là ruột thịt không vậy?

Nam thần đứng bên cạnh, nhìn tôi bằng ánh mắt vô tội. Thật hết nói nổi.

Tôi cười ngọt ngào với anh: “Anh nói xem em có bức ép người tốt không?”

Anh lắc , lắc lia lịa.

“Thấy chưa? Con không hề ép buộc một chút , anh yêu con đến mức không muốn rời xa.” Tôi lườm ông nội ba mẹ, rồi lại nhìn nam thần: “Anh nói xem, có không?”

Anh lại gật lia lịa, lại cười toe toét, nụ cười rạng rỡ.

Tôi lại. Ông nội ba mẹ tôi đang nhìn nam thần, trong mắt tràn đầy sự đồng cảm.

“Có phải con ruột không vậy?” Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Mấy người chỉ là không muốn thấy con gả thôi.”

“Tiểu , anh chàng này có đó không . Tại mắt anh lại đỏ ? Hơn nữa, từ nãy đến giờ không nói một lời ?” Mẹ tôi nhạy bén phát hiện điều bất thường, cả người áp sát , xuyên qua ống kính, chăm chú quan sát nam thần.

15.

Tim tôi thót lại, theo phản xạ nhìn nam thần.

Đôi mắt đỏ m á u tươi. Thấy tôi nhìn anh, anh lại cười, cười rạng rỡ trong sáng, dễ khiến người ta bỏ qua đôi mắt đỏ ngầu kia.

“Tiểu , người đàn ông này con không phải là người không?” Mắt ông nội tôi tinh.

Ba tôi nói: “Không phải là xác sống đấy chứ? Hèn mới để mắt đến con bé.”

Tôi???

Nếu không phải cách nhau qua điện thoại, thì thanh kiếm huyền thiết tôi c.h.é.m qua rồi.

“Tiểu à, dù con có chăng nữa, cũng không thể tìm một người bạn trai là xác sống. Vậy nếu anh muốn ă n thị* người thì con biết lấy ở đâu ?” Mẹ tôi nhíu mày.

Ông nội tôi nói: “ , người – ma yêu nhau còn bị trời phạt, huống chi là người với xác sống. Mã Tiểu , con tuyệt đối đừng vì sắc đẹp mê muội, không biết phải trái.”

Ba tôi thì nói: “ , Mã Tiểu , mau cầm kiếm huyền thiết lên c.h.é.m anh .”

Mẹ tôi lại nói: “Nghe lời ba con , ngoan , nhà chúng ta phải diệt trừ ma quỷ. Bây giờ không có cương thi, c.h.é.m xác sống cũng giống nhau thôi.”

“Thôi rồi, ai nói anh là xác sống chứ? Mấy người thấy xác sống ngoan này chưa? Mắt anh chỉ là hơi khó chịu thôi.”

Để chứng minh nam thần không phải là xác sống. Tôi túm lấy cổ áo nam thần, kéo xuống: “Hôn em!”

Nam thần nhìn chằm chằm tôi. Tim tôi đập thình thịch, đập loạn xạ.

Ông nội ba mẹ tôi dán mắt . Ba tôi thì quá đáng nhất, còn lấy một nắm hạt dưa, vừa xem vừa cắn.

16.

Nam thần vẫn nhìn chằm chằm tôi.

Tôi trừng mắt nhìn anh, hiệu cho anh nhanh chóng hôn xuống.

Không ngờ anh lại . Anh không hôn tôi, ngay trước ông nội ba mẹ tôi, anh lại từ chối.

“Phụt!” Ba tôi cười ngay tại chỗ.

Ông nội tôi khuyên: “Tiểu à, chuyện tình cảm này không thể ép buộc đâu.”

Mẹ tôi hùa theo: “ , cậu ta không thích con thì là cậu ta không có mắt nhìn người. Tiểu , mai mốt mẹ tìm cho con một người tốt hơn, đẹp trai hơn.”

Lẽ không nên nói câu này.

Nam thần vốn đang , lại lại nhìn tôi, ánh mắt kia tuyệt vời , lộ vẻ đáng thương một chú cún con bị bỏ rơi.

? Bảo anh hôn thì không hôn, không hôn thì tôi không cần anh nữa.” Tôi giận dỗi, nhưng thật trong lòng không giận lắm. Một người nội tâm nam thần, chắc chắn là vì ngại nên mới không hôn tôi.

Tóm lại, nam thần có hôn hay không thì đều . Nói chung, trong giới những kẻ si tình, không thể có hai từ “tức giận” .

thì lời tôi còn chưa dứt. Nam thần đột nhiên cúi xuống, chạm nhẹ lên môi tôi.

Hành động nhanh. Nhưng hôn. Tôi suýt nữa thì cười thành tiếng, nhìn : “Thấy chưa? Anh hôn con rồi, anh không phải là xác sống.” Xác sống thì hôn người.

Ông nội ba mẹ tôi nhìn nhau, ánh mắt vẫn còn nửa tin nửa ngờ.

“Tóm lại, con mặc kệ, người đàn ông này con quyết rồi, mọi người chờ uống rượu mừng thôi.” Tôi cúp điện thoại rồi liếc nhìn nam thần, anh chắc chắn nghe thấy những lời tôi vừa nói. Khóe miệng anh nhếch lên điên cuồng, rồi lại cố kéo về, vẻ kia trông méo mó đến lạ.

“Muốn cười thì cười , nhịn ? Anh xem tôi này, tôi không có nhịn.” Khóe miệng tôi sắp kéo đến mang tai rồi, trách có nhiều người thích khoe khoang tình yêu đến , hóa cảm giác khoe khoang này thật là sướng.

Nhưng bây giờ thì lừa họ rồi, đến lúc thật sự gặp thì nói dối cho tròn đây.

Tùy chỉnh
Danh sách chương