Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nỗi đau ngày xưa ùa về: sinh nhật đó, bố ngoại tình, tiểu tam mang thai tới tận nhà, mẹ tôi uống thuốc sâu ông ta. ngày mất hết tất .
Giang khi ấy ôm tôi, nói: "Chu , còn anh. Từ , anh sẽ bên vào ngày này."
Nhiều , anh giữ lời. Dù cỡ nào cũng quay về. Tôi đã tin đó mãi mãi. Nhưng thì ra, ai cũng sẽ thất tín – xem đáng giá hay không.
Trong anh, Lâm đáng giá.
Anh nhìn tôi, áy náy: "Xin lỗi , anh sẽ quay nhanh."
Tôi gằn từng chữ: "Nếu nói không thì sao?"
Anh khựng . Tôi tiến gần, lần đầu cứng rắn: "Giang , gái anh, cô ấy cũ. chưa thổi nến, chưa ước nguyện. Anh bỏ đón cô ấy, thấy hợp lý à?"
Anh thoáng do dự, mềm giọng: " , đừng làm ầm. Anh xem cô ấy gái. Cô ấy say rượu mình, anh sợ chuyện. Anh đưa về quay ."
Tôi nhìn bóng lưng anh khuất, tim bị nhổ từng chiếc đinh găm vào, máu chảy ròng. Tôi cắn nát môi, vị tanh lan đầy miệng.
Ngồi phịch xuống ghế, vô hồn: "Không cần nữa, Giang . này cũng không cần nữa."
Hai tiếng , Lâm gửi tôi đoạn ghi âm, tiếng bar ồn ào phía : "Chu thích món quà tôi chọn không?"
"Thích."
"Tối đừng đến chỗ cô ấy không?"
"."
Kèm theo bức ảnh nghệ thuật: đôi trai tài gái sắc.
Anh mặc sơ mi trắng, quần tây đen, vẫn nhã nhặn dịu dàng.
Cô ấy diện váy xanh dài, lộng lẫy nổi bật.
Đúng bất ngờ. Nhưng không dành cho tôi.
Tôi nằm co trên sofa, con ốc sên bị đâm vào chỗ mềm nhất, cố rút vào chiếc vỏ lạnh lẽo của mình.
Ngay váy cũng cô ấy chọn.
Cỡ váy rộng không vì sai số đo. Mà vì mặc vốn không tôi.
Tháng thứ , tôi đã sửa cái thói quen chia sẻ mọi thứ.
phụ trách dự án ló mặt cửa, phấn khởi thông báo: "Dự án thành công ! Tối quẩy, tôi mời! Địa điểm tùy chọn nhé!"
văn phòng bùng nổ:
"Ông chủ chịu chơi ghê!"
"Hôm bắt anh rút ví cho tới đau tay luôn!"
"Tiệc to, tiệc to! Quẩy banh nóc!"
Không khí vui trẩy hội. đồng nghiệp nữ ôm chầm lấy tôi, rơm rớm: " , cuối cũng ngủ ! Huhu, quầng của tôi sắp rơi xuống đất luôn !"
Căng thẳng mấy tháng cuối cũng tan biến. Tôi ôm cô ấy cười: "Ừ, cuối cũng ngủ ngon lành ."
Cô ấy than thở: "Thời gian qua quá chẳng quan tâm đến anh nhà, anh ấy giận suốt. tranh thủ dỗ . trai cậu không ý kiến gì à?"
Tôi hơi sững chút, bật cười: "Không đâu."
Cô ấy ngưỡng mộ: "Sướng nhỉ, trai cậu vừa đẹp trai vừa chu đáo, may mắn quá trời!"
Giang từng đưa tôi làm, lần mà đồng nghiệp nhớ tới tận hai .
Tôi đáp tỉnh bơ: "Đúng vậy."
Tôi việc, anh thì với anh thích. Ý kiến gì nữa.
Điện thoại cô ấy reo, cô ấy cười hớn hở: "Anh ấy tới đón , tôi trước nha, gặp nhà hàng tối !"
Tôi vẫy tay chào, mở WeChat ra, dừng ngay cái tên ghim đầu danh sách. Lúc đó nhận ra mình chẳng còn hứng thú chia sẻ gì với anh nữa.
Tin nhắn gần nhất giữa tôi và anh hôm sinh nhật tôi. Anh nhắn xin lỗi vì không kịp về thổi nến . Tôi trả lời: "Không sao."
Lướt lên trên, toàn bộ tin nhắn cũ đều tôi kể: cái cây kỳ dị trên đường, mặc đồ dễ thương, mấy chuyện khó chịu công ty, khổ cực tăng ca buổi tối… Anh thì trả lời ngắn gọn, nhưng câu nào tôi kể anh cũng đáp. Chính vì thế mà tôi thể duy trì suốt bốn .