Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tốt nghiệp đại học, dẫn tôi về ra mẹ .
Vừa cụng vài ly rượu trắng, đã cười mà không cười, nheo hỏi tôi:
“ ngủ với tôi rồi, sướng không?”
tôi – – vẫn thản nhiên không, nhỏ giọng giải thích với tôi:
“ em chuyện hơi thẳng, trai trước em dẫn về không chịu nổi, hôm sau là biến mất luôn.”
“Anh đừng giống họ đấy nhé.”
Không khí lặng ngắt tờ. Tôi ngẩng đầu quanh, ánh vô tình chạm vào ánh của .
Sau cặp kính cận dày cộm, đôi ta chằm chằm vào tôi, sắc lạnh muốn khoan thủng lỗ trên tôi.
nghệ thuật ai hơi kỳ quái chút.
Tôi cố nén sự khó chịu, quay đi xung quanh.
Mẹ không lời, chỉ lặng gắp thức ăn, cứ tàng hình.
ngồi yên bên cạnh tôi, trông rất ngoan ngoãn.
câu hỏi ban nãy thật sự chỉ là kiểu “thẳng tính” ?
“ Hứa năm nay bao nhiêu tuổi?”
“ mươi ạ.”
“Còn nhỏ hơn tôi tuổi, là trai quê lên tỉnh, lo nổi cho nó không?”
“Đừng lúc nó bầu, rồi dẫn cả nhà đòi trách nhiệm đấy nhé.”
Mấy lời khinh thường thế, đàn ai mà chịu nổi.
Nhưng thân phận của ta là mình, tôi đành nuốt giận vào trong, cố gắng kìm nén cơn bốc hỏa, nghiến răng phản bác:
“Chẳng bác bác là loại tùy tiện mức ngủ với ai được sao?”
“Hơn nữa, cháu thật lòng yêu , không ủng hộ chuyện quan hệ trước hôn nhân. Trước khi cưới, cháu sẽ không vượt giới hạn cả!”
kéo nhẹ tay áo tôi, ra hiệu bảo tôi bình tĩnh .
Trong bát tôi vẫn còn nửa chén cơm, tôi im lặng buông đũa.
Tức no rồi.
bật cười khẩy tiếng, rót thêm cho mình ly rượu.
“Đều là đàn với nhau, tôi không hiểu đang à?”
“ tôi xinh thế kia, thần tiên phải muốn chạm thử, huống là thằng trai trẻ ?”
xong, ánh ta dừng trên .
Rồi cứ thế mà dán chặt lấy, trong còn ánh lên vẻ si mê khó thành lời.
“Đều là đàn , tôi không hiểu sao?”
“Thần tiên muốn chạm thử cái?”
Những câu đó khiến sống lưng tôi lạnh toát, trong lòng càng thêm bất an.
Tôi lần nữa quan sát gia đình này.
là họa sĩ chút tiếng tăm, dáng cao lớn, ngồi ở vị trí chủ tọa, ăn mặc đúng kiểu khuôn mẫu của mấy nghệ thuật.