Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ thần tạ ơn Mẫu hậu .”
Ồ, hóa ra phải chê ít, đứa nhỏ tâm tính thật thà, dễ thỏa mãn, ta thích.
Lúc , phi lại lên tiếng châm chọc: “Chẳng qua là vật vàng trắng thô tục, Hoàng hậu tính tình tốt, chứ bản cung thì …”
“Tri Xuân, mang phi năm rương châu báu.”
Quá ồn ào, dùng bịt miệng vậy.
“Bản cung… bản cung tham kiến Mẫu hậu, Mẫu hậu vạn phúc.”
Có thị dẫn đầu, phi tần khác sau hồi nhìn nhau liền quỳ xuống .
“Tần thiếp tham kiến Mẫu hậu, Mẫu hậu vạn phúc kim .”
Tiếng chỉnh tề vang vọng khắp điện khiến lòng ta ấm áp lạ thường, có cảm giác như trở về nhà.
“, hết, đều là những đứa hiếu thuận.”
Chúng phi tần lại đồng thanh hô to: “Mẫu hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.”
“Thần thiếp nguyện gan óc lầy lội, dốc sức vì Mẫu hậu.”
Tiếng hô vang chấn động cả hoàng cung.
Ta cười đến khép miệng. lo ta hòa nhập chốn thâm cung, bảo ta mang nhiều ngân lượng để .
Ta thấy lo xa quá , đám ta đều rất hài lòng, sau chúng ta sẽ là gia đình hơn ba ngàn miệng ăn vô cùng hòa thuận.
tức hạo hạo đãng đãng mang theo hàng trăm rương phần trở về cung mình.
Trước khi đi quên mời ta đến cung nàng dạo chơi, rằng ta ưng ý cung nào thì cứ dọn vào, nàng ở trắc điện là .
Hiếu thuận biết bao.
Thực ra ta đã nhắm trúng cung Trữ Tú phi, chỗ đó phòng ốc nhiều, rất tiện để chứa .
Nhưng đã sai chuyển giường vàng ta vào cung, ta ngại tìm lý do bắt ta dọn đi.
Tiếp kiến xong tức , buổi tối cung nữ lại vào bẩm báo, tôn mẫu phi dẫn đến muốn dập đầu ta.
Ta quả thực có chút mệt mỏi.
Cộng thêm việc bối phận bỗng chốc trở thành quốc mẫu, à , quốc nãi?
Sao nghe nó cứ gượng gạo thế nào ấy?
Bối phận lớn , thể có chút chịu nổi, bèn uyển chuyển từ chối.
“Hừ, bản cung biết ngay ngày nàng ta làm màu, là thương nhân cỏn con.”
“Chắc hẳn mua vị trí và số ngày đã móc rỗng gia sản , giờ nghe hoàng tử công chúa đến , sợ đến mức trốn vào trong chăn.”
“Ta thấy chi bằng sớm ngày tội, từ bỏ ngôi vị Thái hậu về nhà buôn bán đi, ở đây khiến ta cười rụng răng.”
phi dẫn theo đôi nữ đến cung Vĩnh Thọ, lúc đó ta đã ngủ say, biết nàng ta đứng mắng ở cửa cung lâu đến thế.
Đợi đến khi ta tỉnh dậy, mới kinh hãi nhận ra đêm qua quên chưa chuẩn bị quà gặp mặt tôn .
A Di Đà Phật.
Tội lỗi, tội lỗi.
Ta vội vàng sai phong mỗi bao lì xì ngàn lượng bạc gửi đến cung.
Thế là, khi ta dùng bữa sáng, có hơn mười đứa cháu tranh nhau đến bưng trà rót nước ta.
“Hoàng mẫu, Hoàng mẫu, mẫu phi sống mình ở cung Vĩnh Thọ cô đơn quá, bảo con đến đây bầu bạn với .”
Kẻ câu là Ngũ hoàng tử, con phi.
“Hoàng mẫu, con muốn theo học buôn bán, mẫu phi con làm quan sao bằng có , sau để con sang nước Tấn mua cái ghế Thái hậu về làm.”
Đây là lời Tam công chúa, do phi sinh.
“Hoàng mẫu…”
“Hoàng mẫu, Hoàng mẫu, con sẽ phụng dưỡng tuổi già.”
“Hoàng mẫu, con vậy!”
“ có con nữa!!”
con lớn lên trong cung đúng là hiểu chuyện, ngay cả việc dưỡng già sắp xếp ổn thỏa ta .
Ta nhìn mấy đứa , có đứa kém ta năm, sáu tuổi.
con trong cung sớm trưởng thành, già muốn nuôi ta.
chừng ta phải tiễn chúng đi trước ấy chứ.
ta, tiêu thật xứng đáng!
“, , đều là tôn ai gia, đều có !”
Lần , họ hàng thích ta đã nhận mặt bảy tám phần.
Duy có Hoàng đế là chần chừ mãi chịu đến bái kiến mẫu .
Chẳng lẽ vì ta chưa đưa lì xì hắn?