Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vào ngày cưới của , nhất quyết đòi mặc một xường xám đỏ thẫm thêu hoa văn .
khuyên can – vô ích.
Ba góp lời – .
Rất . một đen, cài lên tóc một bông hoa trắng. Chị đây nuông chiều nữa .
–
chằm chằm bản trong . Con phượng hoàng thêu chỉ vàng áo cưới đỏ thẫm tỏa sáng rực rỡ ánh đèn.
Ngày mai là cưới của và – một cưới kiểu Trung Hoa mà mơ ước từ lâu.
Chuyên viên trang điểm đang thử trang điểm , cây trâm ngọc rung nhẹ theo mỗi chuyển động của .
“Thư Dao, chị son thế ?” – Tiểu Chu, chuyên viên trang điểm, đưa một .
định trả lời thì cửa phòng bỗng đẩy mạnh mở tung.
Mẹ – Hoa – bước , giày cao gót vang lên lộc cộc, là một xường xám đỏ rực, gần giống hệt cưới của .
“Mẹ?” – suýt rơi xuống.
một vòng , tà thêu mẫu đơn tung bay rực rỡ.
“Thế ? Mẹ đặt riêng từ thầy thợ ở Tô Châu đấy, cùng thợ với cưới của con nữa cơ.”
cảm cổ họng nghẹn .
Trong cưới , đỏ và kiểu xường xám thêu là đặc quyền của cô dâu. Việc mặc chẳng khác gì tuyên chiến.
“ ơi… chuyện là…” – Tiểu Chu nhận , nhỏ dần.
“Mẹ ,” – cố giữ bình tĩnh – “ mặc hợp lắm ạ.”
Nụ của Hoa cứng : “Sao hợp? Con cưới vợ, mặc đỏ để lấy may thì ?”
“ đây là kiểu dáng và sắc dành riêng cô dâu mà…”
“Diêu Thư Dao,” – ngắt lời , ngón sơn móng đỏ chót chỉ về phía – “ nuôi con suốt 28 năm, giờ sắp trao nó con, tự do mặc quần áo ?”
hít một sâu, móng bấm chặt lòng bàn .
Ba tháng , chúng quyết định tổ chức cưới , Hoa khăng khăng can thiệp từng chi tiết nhỏ.
Từ gói kẹo cưới thực đơn, thậm chí còn đổi thiết kế cưới của .
giảng hòa: “Mẹ chỉ là quá nhiệt tình thôi, em đừng để tâm.”
“ tìm .” – dậy, suýt đổ ghế trang điểm.
Hoa lạnh phía : “Đi , xem nó ai.”
gặp ở hành lang khách sạn đang vội chạy .
Anh mặc thử trường bào xanh đậm, vẻ mặt liền hiểu chuyện.
“Mẹ nữa?” – nắm .
“ đòi mặc cưới đỏ dự cưới!” – run run – “Anh điều đó ý nghĩa gì ?”
nhíu mày: “Anh sẽ chuyện với .”
chúng phòng, Hoa đang chỉnh cổ áo.
con , lập tức nở nụ : “Con , của thế ?”
“Mẹ ,” – xoa thái dương – “ mặc thực sự phù hợp.”
“Sao ? đỏ là may mắn!”
“ đó là dành riêng cô dâu.” – trở nên nghiêm túc – “Mẹ mặc , sẽ nghĩ ?”
Sắc mặt Hoa tối sầm : “Mặc kệ nghĩ gì! Mẹ nuôi con lớn từng , mặc một đỏ mà ngăn cản?”
“Đây đỏ bình thường!” – hiếm to tiếng – “Đây là xường xám cưới, ! Mẹ sẽ khiến Thư Dao khó xử!”
“Khó xử?” – Hoa phắt sang – “Là nó xúi con cãi đúng ? Chưa cưới chia rẽ con nhà ?”
cảm tức nghẹn trong lồng ngực, tai ù vì m.á.u dồn lên.
Suốt một năm qua, luôn soi mói – chê công việc bận rộn chăm lo gia đình, chê nấu ăn, thậm chí còn chê … lùn.
Lần “ ý ”, khuyên nhẫn nhịn.
“ ,” – lạnh lẽo – “nếu nhất quyết mặc , thể ngăn. xin hãy nhớ, đó là lựa chọn của .”
Hoa khinh: “Làm rộng lượng lắm, chắc trong bụng đang rủa dữ lắm nhỉ?”
sang con : “Con , nhất định mặc . Nếu con đồng ý, ngày mai cưới nữa!”